Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 354. Sụp đổ 2

Chương 354. Sụp đổ 2Chương 354. Sụp đổ 2
Mạt Mạt đưa đồ trong tay cho Triệu Tuệ: "Thanh Nghĩa kiếm được, em mang cho chị một ít."
Triệu Tuệ nhìn thấy thịt: "Thằng nhóc này kiếm bằng cách nào thế?"
Mạt Mạt kể lại lần nữa, Triệu Tuệ thì thâm vào tai Mạt Mạt: "Thằng nhóc này đã thực sự trưởng thành và trở nên hiểu chuyện."
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy. Mà này, tối nay em định làm sủi cảo, chị với anh em qua ăn nhai!"
Triệu Huệ lắc đầu: "Anh của em vừa thu dọn quần áo đi rồi, phải đi xa mấy ngày, anh ấy không đến được, chị cũng vậy. Đi tới đi lui rất phiền phức, các em ăn đi!"
Mạt Mạt: "Hả, anh đi công tác à chị?"
Triệu Tuệ đáp: "Ừ, vì anh ấy vẽ đẹp nên bị điều tạm đi vài ngày."
Mạt Mạt giơ ngón tay cái lên: "Anh trai thật giỏi."
Đứa trẻ tỉnh dậy, Thanh Nghĩa chơi với đứa bé một lúc, đến hơn ba giờ Mạt Mạt với Thanh Nghĩa mới về.
Tê Hồng đang ở cửa khu, nhìn thấy Mat Mạt cô ấy vội chạy đến: "Tôi đến đây tìm cô nhưng cô không ở nhà."
Mạt Mạt kéo Thanh Nghĩa qua: "Em trai tôi tới, chúng tôi mới đến nhà chị dâu." Te Hong nhìn Thanh Nghĩa: "Xin chào, chị là Tê Hồng, bạn mới của chị em."
Thanh Nghĩa: "Xin chào, em là Liên Thanh Nghĩa, đứa thứ tư của nhà họ Liên."
Te Hồng cong mắt: "Chị biết, em còn có anh trai sinh đôi."
Thanh Nghĩa gật đầu: "Vâng."
Mat Mat kéo Te Hồng: "Chúng ta lên lầu nói chuyện."
Tề Hồng lắc đầu: "Không cần đâu, lát nữa tôi phải vê nấu cơm, ở dưới lầu nói vài câu cũng được."
Mạt Mạt nghe xong bèn hỏi: "Cô có việc tìm tôi à?”
Tê Hồng nhìn Thanh Nghĩa, những chuyện của phụ nữ nên tránh xa đàn ông thì tốt hơn, vì vậy cô ấy kéo Mạt Mạt sang một bên: "Tôi nói cho cô biết một tin quan trọng, hôm nay tôi đã nhìn thấy Lâm Sâm rồi, là cảnh vệ của ông Miêu ý. Anh ta nói với tôi rằng bên ông Miêu đã có tin tức, có lễ người thân thất lạc của ông Miêu đang ở trong quân khu của chúng ta."
Mat Mạt: "Thật sao?"
Tê Hồng: "Lâm Sâm đã nói như vậy thì đương nhiên là thật, mau chốt còn ở phía sau. Tôi và Lâm Sâm đều không nhìn thấy Cảnh Tinh Tinh, sau đó bị Cảnh Tinh Tinh nghe được. Cô không biết sắc mặt của Cảnh Tinh Tinh đặc sắc đến nhường nào đâu, làm tôi cười chết mất, giấc mơ của cô ta đã tan vỡ. "
Mạt Mạt có thể tưởng tượng được, cô càng tò mò: "Sao ông Miêu lại tra ra vậy?"
Te Hồng nói: "Là Lâm Sâm phát hiện ra, anh ấy nhìn thấy một phụ nữ rất trẻ, trông rất giống vợ của ông Miêu. Có thể giống như thế thì gần như chắc chắn rồi, lần này ông Miêu không chỉ tìm được con gái của mình, mà còn tìm được cả cháu gái. Kế hoạch của Cảnh Tỉnh Tỉnh sụp đổ hoàn toàn."
Mạt Mạt nói: "Tôi cảm thấy Cảnh Tinh Tinh không phải là người dễ dàng bỏ cuộc."
Te Hồng gật đầu: "Mấy năm nay Cảnh Tinh Tinh toàn nói mình là cháu gái nuôi của ông Miêu, có một số tin tức không xác định, điều này mang đến cho cô ta rất nhiều thuận lợi. Cô ta sẽ không dễ dàng buông tay, nhưng cô ta không buông tay cũng phải buông. Ha ha, tôi đang chờ đợi ngày Cảnh Tinh Tinh sẽ bị mất mặt."
Mạt Mạt kéo Tề Hồng, Tề Hồng nói: "Cô kéo tôi làm gì?”
Mạt Mạt chỉ tay về phía sau, Tề Hồng liếc nhìn, là Cảnh Tinh Tinh, vẻ mặt của Cảnh Tinh Tinh trắng xanh: "Tề Hồng."
Tề Hồng nghiến răng: "Tôi biết tên của tôi, không cần nhắc nhở, cám ơn!"
Cảnh Tinh Tinh chỉ vào Tề Hồng và Mạt Mạt: "Các cô chờ đó, tôi nhất định sẽ trở thành cháu gái nuôi của ông Miêu."
Mat Mạt: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận