Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 906. Ngô Mẫn 2

Chương 906. Ngô Mẫn 2Chương 906. Ngô Mẫn 2
Ngô Mẫn 2
Mạt Mạt và Bàng Linh lên lầu, Chu Tiếu cau mày, có dự cảm không tốt.
Buổi trưa Mạt Mạt đi căng tin ăn cơm, Vệ Nghiên tìm tới, bưng hộp cơm ngồi bên cạnh Mạt Mạt: "Sáng nay tôi được xem một vở kịch nhận thân đấy."
Mạt Mạt nghiêng đầu: "Tìm được Hướng Hoa nhanh như vậy à?"
Vệ Nghiên nói: "Thì ra cô biết."
"Buổi sáng tôi đến trường có nhìn thấy, đều là người quen cả."
Vệ Nghiên nhỏ giọng nói: "Lúc ấy Hướng Hoa đều sững sờ, nhưng bà cụ kia cứ liên tục gọi con trai con trai, đến lúc đó Hướng Hoa mới nhận ra đó là mẹ anh ta. Ngay tại chỗ liên ôm lấy bà cụ kia, nói đã tìm bà ta lâu lắm rồi."
Mạt Mạt giật giật khóe miệng, Hướng Hoa để ý tình thân như vậy à? Đúng rồi, Hướng Hoa sống lại, phỏng chừng tình cảm hai mẹ con trong kiếp trước rất tốt.
Hơn nữa đời này Ngô Mẫn cũng không làm chuyện øì có lỗi với Hướng Hoa, lại có tình cảm kiếp trước, Hướng Hoa vẫn có tình cảm đối với người mẹ này.
Bàng Linh tò mò hỏi: "Chu Tiếu đâu, Chu Tiếu có tới không?" Vệ Nghiên nói: "Có người đi báo tin cho Chu Tiểu. Lúc Chu Tiếu đến đó, sắc mặt cực kỳ khó coi. Chu Tiếu làm đại tiểu thư đã quen rồi, không tiếp nhận nổi bà mẹ chồng như thế này. Nhưng có Hướng Hoa ở đó, chỉ có thể miễn cưỡng nhận."
Từ Lị nói: "Tại sao tôi lại cảm giác tất cả tin tức trong trường chúng ta đều xoay quanh Hướng Hoa vậy? Lúc này mới yên tĩnh chưa được nửa tháng mà."
Vệ Nghiên nói: "Hình như thật đúng như vậy!"
Mạt Mạt hỏi: "Ngô Giai Giai đâu? Chính là người phụ nữ đi theo Ngô Mãn ấy?"
"Là em họ của Hướng Hoa chứ gì. Cũng đi theo Hướng Hoa rồi, Tôn Nhụy cũng đi nữa. Nhưng mà tại sao tôi lại có cảm giác hình như Tôn Nhụy rất sợ bà chị họ này thì phải?"
Mạt Mạt thầm nghĩ, đương nhiên là phải sợ rồi, Tôn Nhụy bây giờ là người nổi tiếng, cô ta sợ nhất chính là có ảnh hưởng không tốt.
Mạt Mạt đoán chừng thời gian hạnh phúc của Ngô Giai Giai đã đến rồi, trước kia Tôn Nhụy ăn của Ngô Giai Giai, ở của Ngô Giai Giai, hiện tại phải trả lại
Thật sự là ăn miếng trả miếng, cuộc sống sau này của Tôn Nhụy không được dễ chịu rồi!
Vệ Nghiên có tiếp xúc với Chu Tiếu, tin tức cũng linh thông hơn. Ngày hôm sau Vệ Nghiên cùng mấy người Mạt Mạt đi ăn cơm.
Vệ Nghiên nói: "Hướng Hoa đón bà cụ kia về nhà, còn mời giúp việc cho bà cụ kia nữa. Còn Ngô Giai Giai kia cũng ở lại thủ đô không đi, Tôn Nhụy thế mà lại muốn mua nhà cho chị họ của cô ta nữa. Bình thường thấy Tôn Nhụy cũng khôn khéo lắm mà, sao bây giờ lại ngốc thế nhỉ? Ngô Giai Giai vừa nhìn đã biết không phải là người hiền lành gì rồi."
Mạt Mạt nói: "Bởi vì trong tay Ngô Giai Giai đang nắm nhược điểm của Tôn Nhụy, Tôn Nhụy chỉ có thể tùy ý Ngô Giai Giai sai bảo thôi."
Vệ Nghiên sửng sốt: "Nhược điểm gì mà lợi hại như vậy?"
Mạt Mạt: "Chờ sau này có cơ hội tôi sẽ nói cho cô biết."
Vệ Nghiên: "Được rồi."
Vệ Nghiên nhìn thấy Chu Tiếu: "Ngày hôm qua Chu Tiếu và Hướng Hoa cãi nhau, Hướng Hoa kiên trì đón Ngô Mẫn về nhà ở, Chu Tiếu không đồng ý."
Mạt Mạt: "Tại sao cô lại biết rõ thế?"
Vệ Nghiên: "Là thím hai tôi, bọn họ là hàng xóm của nhà Hướng Hoa. Ngày hôm qua đi hóng chuyện, đến tối thì tới kể cho tôi nghe. Cũng không nên nói như vậy, phải là thím hai tôi kể cho tất cả mọi người, tôi là người cuối cùng."
Mat Mạt: "...
Vệ Nghiên không nhịn được cười: "Bà ta chính là người chỉ sợ thiên hạ không loạn, dù sao thấy người khác không tốt là bà ta vui rồi."
Mạt Mạt: "... Phục rồi." Chu Tiểu nghe Mat Mat Ở bên này nói đùa, sắc mặt càng lúc càng đen hơn, trong lòng bốc lên một ngọn lửa. Ý tứ của Liên Mạt Mạt hóa ra là cái này, cô ta còn tưởng rằng không có mẹ chồng, không nghĩ tới, đột nhiên lại xuất hiện một bà mẹ chồng.
Bà mẹ chồng kia đúng là chuyên gây chuyện, ngày hôm qua rõ ràng không đến mức phải cãi nhau như thế, nếu không phải mụ phù thủy kia châm ngòi thổi gió thì cô ta và Hướng Hoa sẽ không cãi nhau. Chỉ nghĩ vậy thôi mà đã tức đến đau dạ dày rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận