Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1561. -

Chương 1561. -Chương 1561. -
Ở niên đại này sản lượng lương thực cao, cũng là kiếm được tiên, lương thực là trọng yếu, hơn nữa hàng năm đều tăng lên, nhận thầu nhiều thì kiếm lời cũng nhiều.
Nhà Đình Đình đần dần sẽ có cuộc sống tốt, cũng sẽ khuyên Đình Đình kết hôn sớm một chút, những năm này anh trai Đình Đình cũng đã quan sát được, Vân Kiến là thật lòng đợi Đình Đình, cuối cùng hai nhà vừa gặp đã định ngày, thuận lợi kết hôn.
Vân Kiến bận rộn nhiều việc, đi theo giáo sư chạy khắp nơi, hai vợ chồng kết hôn, cũng sống chung thì ít mà xa cách thì nhiều, Mạt Mạt còn nghĩ thế nào cũng phải chờ một hai năm nữa mới có thể có con, không nghĩ tới, đã có sớm như thế.
Xe đi vào khu vực thành thị, lúc đi ngang qua cửa hàng, Mạt Mạt bảo Vân Kiến dừng xe: "Ở đây chờ chị một lát, đi mua ít thuốc bổ cho Đình Đình."
Vân Kiến không ngừng xe: "Chị, không cần đâu, Đình Đình cái gì cũng không thiếu, chị đi thăm cô ấy là cô ấy đã rất vui vẻ rồi."
Vân Kiến là tài xế, cậu ấy không ngừng xe, Mạt Mạt cũng không thể xuống.
Rất nhanh đã đến bệnh viện thành phố, trong xe rất nóng, bọn nhỏ xuống xe theo.
Mạt Mạt đi theo Vân Kiến đến lầu ba, Đình Đình ở phòng bốn người, trong phòng bệnh còn có hai người phụ nữ có thai, hai người đang chờ sinh, Đình Đình nói chuyện với hai người rất nhiệt tình.
Đình Đình thấy Mạt Mạt đi vào, ngạc nhiên ngồi thẳng dậy: "Chị."
Mạt Mạt bước lên phía trước: "Chậm một chút, đừng ngồi dậy, nhanh nằm xuống."
Đình Đình vội vàng cảm nhận phần bụng dưới, không có phản ứng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ nằm xuống, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Vân Kiến: "Không phải em nói, trước đừng nói cho chị hay sao? Tránh cho chị lo lắng."
Vân Kiến dáng vẻ lần đầu làm cha: "Anh vui quá nên quên mất, bây giờ em cảm giác thế nào? Con gái còn ngoan không?”
Đình Đình dịu dàng sờ bụng: "Ngoan vô cùng, từ sau khi anh đi, vẫn luôn chưa từng khó chịu."
Mạt Mạt thấy sắc mặt Đình Đình cũng tạm được, hoàn toàn yên tâm.
Đình Đình ngại ngùng vì khiến cho Mạt Mạt bị liên lụy: "Chị, em không sao, chị đi về nghỉ ngơi sớm một chút đi!"
Mạt Mạt: "Được, vậy chị đi về trước, ngày mai có thời gian chị lại tới."
Đình Đình nói với Vân Kiến: "Anh đưa chị về đi."
Vân Kiến nhìn Đình Đình đầy dịu dàng: "Được, anh sẽ về nhanh."
Lúc Mạt Mạt đến đại viện, đã hơn ba giờ chiều rồi, Vân Kiến lo lắng cho Đình Đình nên không vào nhà.
Miêu Tình đón Mạt Mạt vào: "Máy bay trễ giờ hả? Sao bây giờ mới tới?"
Mạt Mạt: "Đình Đình mang thai rồi, con đi qua thăm một chút, cho nên mới về trễ, chị dâu và bọn nhỏ đâu mẹ?"
Miêu Tình: "Chị dâu con về trường đi họp rồi, Hạo Dương dẫn theo Hạo Bác ra ngoài mua thức ăn, lát nữa sẽ trở lại."
Miêu Tình thấy mấy đứa Tùng Nhân đầu đầy mồ hôi, vội vàng đến tủ lạnh lấy kem hộp ra, đưa cho Mạt Mạt, Mạt Mạt xua tay: "Hôm nay con đã ăn hai cái rồi, con không ăn nữa."
Sau đó Mạt Mạt dặn dò mấy đứa Tùng Nhân: "Cái cuối cùng, hôm nay không được ăn nữa."
Tùng Nhân gật đầu: "Con biết rồi."
Mạt Mạt mở hành lý ra, trong vali hành lý có quà mua cho cha mẹ, đều là một số sản phẩm dinh dưỡng.
Ngoài miệng Miêu Tình nói xài tiền bậy bạ, nhưng trong lòng vui vẻ, vẫn là con gái tốt, tri kỷ như áo bông.
Mạt Mạt ngồi một lúc cho ráo mồ hôi, Hạo Dương và Hạo Bác về rồi.
Hạo Dương nhìn thấy Tùng Nhân thì khó chịu, khai giảng này cậu bé mới lên lớp 12, so với cậu em trai này đã lên đại học rồi, cha mẹ cứ luôn nhắc tới ở bên tai, áp lực của cậu bé rất lớn. Tùng Nhân rất tinh, liếc mắt đã nhìn ra ông anh khó chịu, ôm lấy Hạo Dương: "Em đi dò đường trước cho anh, gỡ mìn cho anh, đủ là anh em rồi chứ!"
Hạo Dương bật cười vui vẻ: "Vậy em phải loại bỏ mìn cho tốt, anh nói cho em biết, anh đã nghe ngóng rồi, hai năm này trường quân đội nghiêm khắc hơn so với mấy năm trước, tất cả đều đã quân sự hoá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận