Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 863. Tham lam 1

Chương 863. Tham lam 1Chương 863. Tham lam 1
Dĩ nhiên Thẩm Triết biết tôn chỉ của nhà họ Thẩm, làm người thì phải giữ lại một chút, quá tham lam sẽ chỉ khiến cho gia tộc suy bại nhanh hơn, nhà họ Thẩm nhiều năm nay, mặc dù cũng đang kiếm tiền, nhưng sẽ xuất ra một ít, giúp đỡ những người cần trợ giúp, tích luỹ phúc khí cho đời sau.
Châu báu của nhà họ Thẩm có thể ở nước ngoài kịch liệt cạnh tranh bên trong, có một bộ phận rất lớn dựa vào chính là người đã từng giúp đỡ, đương nhiên cũng có người vong ân, nhưng đại đa số đều là có ơn tất báo, mặc dù lực lượng cá nhân không lớn, nhưng nhiều người, năng lượng bộc phát là rất lớn.
Nhà họ Thẩm nịnh nọt, có nhân tất có quả, cho nên nhiều năm như vậy, nhà họ Thẩm luôn khống chế sự tham lam.
Thẩm Triết nhìn cô em họ sau kính xe, cô em họ này rất thú vị, giống như là biết bí mật của nhà họ Thẩm vậy.
Thẩm Triết trả lời Mạt Mạt: "Tham lam sẽ rơi xuống vực sâu thăm thẳm."
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, đây chính là bí quyết truyền thừa để nhà họ Thẩm phát triển từ trước đến nay, bọn họ khống chế sự tham lam.
Mạt Mạt nhìn ra ngoài cửa sổ, thời đại sẽ thay đổi, người giàu có cũng chỉ là nhất thời, không thể nào trường tồn cả đời được, giữ vững ý muốn ban đầu mới có thể trường tồn. Trong long Mat Mat co rat nhieu su cam dong thấu hiểu, cảm ơn nhà họ Thẩm đã dạy dỗ cho cô đạo lý nhân sinh, đời này của Mạt Mạt cũng phải tích luỹ phúc khí, vì một hạnh phúc ở kiếp này.
Rất nhanh xe đã tới nhà họ Khâu, Mạt Mạt giúp Thẩm Triết cầm quà biếu, những quà biếu này đều là A Kiệt chuẩn bị, mỗi một thứ đều là vật phẩm hoàn mỹ.
Khâu Văn Trạch đi ra đỡ lấy, mọi người vào nhà.
Thẩm Triết lấy trà đã chuẩn bị tốt đưa cho ông cụ Khâu: "Cháu nghe Mạt Mạt nói ông thích uống trà, nên đã chuẩn bị cho ông một chút, ông đừng chê nhé."
Ông cụ Khâu nhìn thoáng qua lá trà, ánh mắt sáng lên như người trẻ, thằng nhóc này có lòng: "Nhanh, nhanh ngồi xuống."
Thẩm Triết tặng cho mỗi người một phần quà, mỗi một phần đều hợp ý.
Thẩm Triết tặng cho bà nội Khâu gấm Tô Châu, tặng cho Trương Ngọc Linh nước hoa, tặng cho mấy đứa nhỏ bút máy, Khâu Văn Trạch thì tặng một bộ vest được đặt làm riêng.
Cả nhà họ Khâu đều rất vui vẻ, đối với Thẩm Triết không hề cao cao tại thượng rất yêu thích.
Thẩm Triết sẽ ôm Tùng Nhân nhưng sẽ không ôm An An, bởi vì dáng vẻ của An An rất giống bà cô, Thẩm Triết ôm vào lòng có cảm giác rất quái lạ.
Đồ ăn buổi tối rất phong phú, Khâu Văn Trạch mời đầu bếp riêng tới làm.
Ăn cơm xong, Khâu Văn Trạch và Thẩm Triết đến thư phòng, ông cụ Khâu tay xoay quả óc chó cũng đi theo, ông cụ vẫn không yên tâm đối với con trai út đâu.
Thật ra hai nhà không có xung đột gì, ngược lại là cùng có lợi, với lại kết quả của một cộng một lớn hơn hai.
Thẩm Triết muốn làm hàng xa xỉ, hàng hoá cấp thấp thì sẽ tìm đến những công ty khác của anh ấy để làm.
Mà Khâu Văn Trạch muốn tiêu thụ sản phẩm đặc biệt ở trong nước đến nước ngoài, cần Thẩm Triết tiến cử người, hoặc là hai nhà hợp tác, Khâu Văn Trạch cũng phải mang hàng về, nhưng bất kể là Thẩm Triết dẫn Khâu Văn Trạch đi nhận biết công ty hay là Khâu Văn Trạch tự đi thì giá cả cũng sẽ không rẻ, mang về thì lợi nhuận giảm đi rất nhiều.
Thế nhưng nếu như Khâu Văn Trạch trực tiếp nhận hàng mà Thẩm Triết mang về, không chỉ giảm bớt tổn thất, ông ấy còn có thể lấy được hàng rẻ, lợi nhuận sẽ cao.
Mà hàng hoá Khâu Văn Trạch tiêu thụ sang nước ngoài có thể giao cho Thẩm Triết, tiêu thụ qua Thẩm Triết, sẽ không thanh lý giá thấp, còn có thể nâng giá cả của hàng hoá trong nước lên hai bậc.
Hiện tại rất ít người làm buôn bán bên ngoài, Khâu Văn Trạch có Thẩm Triết hỗ trợ, kiếm được tiền, còn có thể gián tiếp nâng cao giá cả hàng hoá trong nước, dù cho sau này có người di theo làm buôn bán bên ngoài, giá cả trên thị trường đã được định rồi, có bóp nghẹt cũng sẽ không bóp nghẹt được bao nhiêu, với lại tất cả mọi người đều có suy nghĩ kiếm nhiều tiền, giá cả đương nhiên sẽ được bảo trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận