Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1075. Đến Nơi 1

Chương 1075. Đến Nơi 1Chương 1075. Đến Nơi 1
Mat Mạt hỏi,'Điện thoại của ai vậy?"
An An đáp lời mẹ,"Là điện thoại của cô Đại Mỹ ạ, cô Đại Mỹ nói, cô ấy đi tàu hỏa chuyến ngày kia, hai hôm nữa sẽ tới."
Khóe miệng Mạt Mạt cong lên,"Tốt quá rồi."
Mạt Mạt ngồi xuống không gọi điện thoại lại, Đại Mỹ nhất định gọi điện thoại ở bưu điện, cô gọi điện thoại lại cũng không có ai nghe máy.
Vốn dĩ nếu ông bà ngoại không qua đời, Mạt Mạt dự định để Đại Mỹ giúp trông con của cô, cô không muốn bị lỡ dở chuyện học hành, bởi vì không biết Trang Triều Dương có bị điều chuyển đi nơi khác không.
Sau đó mẹ đã đến, mẹ giúp đỡ cô, như vậy thì không cần phiên đến Đại Mỹ nữa, cô và Trang Triều Dương bàn bạc, cả nhà Đại Mỹ giúp bọn họ quản lý cửa hàng cho thuê và trông nom tứ hợp viện là được rồi.
Miêu Tình nhìn thời gian,'Con trông hai thằng nhóc này làm bài tập, mẹ đi nấu cơm."
Mat Mạt,"Mẹ, Thanh Xuyên và Tiểu Vũ sắp phải đi rồi, hai đứa nó muốn ăn tương ớt, ngày mai mẹ mua nhiều ớt và táo nhé, con làm cho hai đứa nó."
Miêu Tình,"Được, con nói chuyện này có lạ không, sao mùi vị mẹ nấu ra lại không giống như con làm chứ!" Mat Mạt cười,'Môi người có thói quen của riêng mình, vì thế mùi vị nấu ra cũng khác nhau mà, mẹ, dưa muối nhà mình còn thừa nhiều lắm, cho tụi nó đem đi nhiều một chút."
Miêu Tình,"Được, con đừng lo lắng, nhanh đi nghỉ ngơi một lát đi."
"bạ."
Mạt Mạt nghe thấy tiếng mẹ thái thịt, mạch suy nghĩ bay xa, nghiền ngẫm suy nghĩ là sao có thể cho em trai mang thêm nhiều đồ ăn qua đó, nước ngoài bây giờ vẫn chưa có các siêu thịt lớn như tương lai, để có thể mua được gia vị hay đồ ăn như trong nước, muốn nấu đồ ăn Trung Quốc cũng rất khó khăn.
Mấy năm nay Mạt Mạt không còn phơi rau khô nữa rồi, bởi vì bây giờ ngoài chợ bán rất nhiều rau, đều được vận chuyển từ miền Nam tới, mua gì cũng tiện lợi.
Mạt Mạt nhìn ngày tháng, bây giờ cải thảo và rau chân vịt chắc chắn ở chợ có bán, ngày mai lái xe tới chợ lớn, mua nhiều mấy cái này về, nếu mua được nhiều mỡ lợn nữa thì càng tốt rồi.
Rất lâu rồi Mạt Mạt không nấu gói gia vị nấu canh, nấu nhiều một chút đem đi, để trong tủ lạnh bảo quản có thể ăn rất lâu, nấu canh, nấu mì cũng rất ngon.
Còn về những gia vị khác thì Mạt Mạt tin rằng chị nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ, Mạt Mạt không cần lo lắng nữa.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt và mẹ lái xe đi chợ, người trong chợ lớn thực sự đông, chợ bây giờ các sap hàng cạnh tranh ác liệt, hơn nữa còn là cho thuê năm một, tuy rằng đắt nhưng vẫn có thể kiếm lại được tiền.
Mạt Mạt đã mua không ít rau, Miêu Tình chủ yếu mua thịt và trái cây, bây giờ vẫn còn chưa phun quá nhiều thuốc trừ sâu, trên lá rau vẫn còn có thể nhìn thấy vết sâu bọ ăn lá, không giống như tương lai, rau cải thảo hay rau chân vịt, không có bất cứ vết sâu cắn lá nào.
Đồ ăn hiện giờ Mạt Mạt ăn thấy rất yên tâm, cô đã suy nghĩ kĩ rồi, sau này sẽ tự mình trông rau như thế ăn mới thấy yên tâm.
Miêu Tình mua rất nhiều thứ, con gái cũng sắp sinh con rồi, bà phải chuẩn bị trước, tránh cho đến lúc đó lại luống cuống, cuối cùng Mạt Mạt vào xe ngồi đợi, Miêu Tình đi đi lại lại mua những ba lần, cốp xe phía sau toàn là đồ ăn, lúc này mới hài lòng đi vê.
Tùng Nhân và An An giúp đỡ xách đồ, Mạt Mạt quả thực xách không nổi nữa rồi, về nhà nằm ngủ một lát, buổi chiều mới bắt đầu chuẩn bị nấu nước xốt.
Bận rộn cả hai ngày trời mới xong xuôi những thứ chuẩn bị cho Thanh Xuyên và Tiểu Vũ, sau đó hai người tới lấy.
Tiểu Vũ vẫn quen gọi Mạt Mạt là mợ như cũ, xưng hô của người khác không thay đổi, chỉ duy nhất thay đổi đó chính là gọi Miêu Tình là mẹ, Tiểu Vũ nói cảm ơn Mạt Mạt. Mat Mat cười,"Sau này muốn ăn cái gì, viết thư hay là gọi điện thoại về nhà, mợ làm xong thì nhờ Thẩm Triết hoặc cha nuôi đem đi, bọn họ thường ra nước ngoài, tiện lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận