Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1052. Ý Đồ 2

Chương 1052. Ý Đồ 2Chương 1052. Ý Đồ 2
Mat Mat cong cong đôi mắt,"Được rồi, lời của cháu mợ nhất định sẽ truyền đạt lại cho Triều Dương."
Khởi Hàng,"...
Chỗ Thanh Nghĩa đã nghỉ phép rồi, vì để ba ngày sau sửa đường nên đem theo các con trở vê Dương Thành, đúng rồi, còn có Khởi Hàng sống chết đòi đi theo nữa.
Khởi Hàng không phải đi theo giúp đỡ, cậu ấy đơn thuần là muốn trốn tránh họ hàng mà thôi.
Khiến cho Trang Triều Lộ tức tối kéo lấy Mạt Mạt kể tội: "Đợi nó về thì bà đây túm nó kết hôn luôn."
Mat Mạt”..."
Chị thực sự đã hạ quyết tâm rồi thương hại cho Khởi Hàng.
Bàng Linh sinh con xong, nhà họ Phạm đã lâu không có động tĩnh rồi lại có động tĩnh trở lại, Mạt Mạt đang nói chuyện cùng Trang Triều Lộ, Hạ Ngôn và Phạm Đông xách đồ tới nhà.
Nụ cười trên mặt Hạ Ngôn vô cùng cứng đờ, bà tay đã không còn hy vọng gì với Bàng Linh nữa rồi, trong lòng đã dần dần thích ứng chuyện Bàng Linh không phải con gái bà ta, nhưng Tôn Nhụy làm ra chuyện xấu, con trai lại ly hôn rồi, bà ta đã mất sạch mặt mãi.
Vốn ở nhà không đi đâu nhưng con trai gần đây cứ càm ràm cốt nhục thân tình, trái tim của ba ta lại sống lại, rốt cuộc cũng là con gái của mình, bà ta muốn đến thăm.
Hạ Ngôn cười hùa,"Triều Lộ, tôi không có ý nào khác, chính là đến thăm Bàng Linh, Bàng Linh sinh em bé, khiến tôi nhớ đến năm đó lúc sinh con bé."
Trang Triều Lộ vội giơ tay,'Dừng lại, đừng nói với tôi những lời này, đi về không tiễn."
Hạ Ngôn còn muốn nói chuyện, Trang Triều Dương đã gọi người giúp việc trong nhà,"Chị Vương, nhớ kĩ mặt bọn họ, những người này nhà chúng ta không hoan nghênh."
Chị Vương biết hôm nay đã mở cửa sai, vội nói,"Đã nhớ rồi."
Câu nói của Hạ Ngôn bị tắc trong họng, mặt tối sầm, trong lòng càng tức tối, Đại Bằng đã nghỉ hưu rồi, bà ta không sánh bằng Trang Triều Lộ, nhưng con trai của bà ta cũng không kém cỏi, bây giờ Hạ Ngôn cũng có không ít người nịnh nọt, tâm khí đã cao hơn, tính khí cũng lớn hơn, xoay người đi về luôn.
Phạm Đông cười ha ha,"Cô Trang, chúng cháu làm phiền rồi, vậy cháu với mẹ về trước ạ."
Phạm Đông nói xong câu này mới ra về, Mạt Mạt nhìn bóng lưng của Phạm Đông, triệt để mơ hồi, không biết Phạm Đông định giở trò gì.
Ánh mắt Phạm Đông không ở trên người cô, vẫn luôn nịnh nọt lấy lòng Trang Triều Lộ, Mạt Mạt không hiểu, Phạm Đông có gì phải lấy lòng? Lễ nào Phạm Đông đã tính toán những ngày tháng sau này cho bản thân mình? Muốn khôi phục lại quan hệ của hai nhà, nhưng mà không đúng nha! Phạm Đông biết tính cách của Trang Triều Lộ, hay là bây giờ Phạm Đông bị thần kinh rồi, gặp ai cũng nghi ngờ?
Mạt Mạt lăn qua lộn lại suy nghĩ rất lâu, lúc Mạt Mạt nhàn rỗi đều ở nhà Trang Triều Lộ, sau đó gặp được Phạm Đông mấy lần, mỗi lần không vào được nhà cũng đặt đồ ngoài cửa, dù sao thì cho Mạt Mạt cảm giác đang tạo cho mình cảm giác tồn tại.
Trang Triều Lộ nhìn thùng quýt, trái cây mùa đông là thứ đồ tốt, Trang Triều Lộ nói: "Mạt Mạt, em giúp chị phân tích, chị có cái gì đáng để Phạm Đông lấy lòng nhỉ?"
Mạt Mạt đã suy nghĩ mấy ngày rồi, nghĩ ra rồi,"Lẽ nào là mạng lưới quan hệ?”
Trang Triều Lộ suy tư một lát,"Chị nghĩ đi nghĩ lại cũng là vì lý do này, nhưng cứ cảm thấy không đúng, em xem sau lưng Phạm Đông có nhà họ Kì, mạng lưới quan hệ của mình cũng rất rộng, thực sự chẳng cần nhớ đến chị, có lúc mạng lưới quan hệ quá nhiều cũng không tốt, Phạm Đông vô cùng tỉnh quái, anh ta biết rõ hơn ai hết."
Mạt Mạt,"Lần này em cũng không biết nữa."
Mạt Mạt thậm chí còn nghĩ tới, Phạm Đông có phải đang đi đường vòng để để ý tới cô, nhưng trên thực tế, Phạm Đông thực sự không làm vậy, tất cả tâm trí đều muốn lấy lòng Trang Triều Dương. Mãi cho đến giữa tháng một, Mat Mat nghe thấy câu nói vô tình của Khởi Bác mới biết Phạm Đông có ý đồ gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận