Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 776. Rượu Mừng 2

Chương 776. Rượu Mừng 2Chương 776. Rượu Mừng 2
Mạt Mạt rất kinh ngạc, Hướng Hoa cố chấp, có thể thuyết phục được Hướng Húc Đông, Hướng Húc Đông không thể hóa giải vấn đề với đứa con này.
Vân Kiến nói,"Tôn Hoa bỏ tiền ra mua, Hướng Húc Đông vẫn không đồng ý, Tôn Hoa rất gấp gáp, cuối cùng bỏ ra hai nghìn để mua."
Mat Mạt giật mình,"Hai nghìn?"
Vân Kiến gật đầu,"Ông Hướng nói tích tiền cho An An, một cái họ mà thôi."
Mat Mạt,"Hướng Húc Đông vì An An, chuyện gì cũng bỏ qua được."
Vân Kiến,"Dạ."
May hôm sau Mat Mat bắt đầu đi học, lúc báo danh không nhìn thấy Bàng Linh, lúc đi học, Mạt Mạt mới biết, Bàng Linh và cô cùng lớp.
Bàng Linh ôm tay Mạt Mạt,"Thế nào? Bất ngờ không?"
Mạt Mạt,"Quả thật rất bất ngờ."
Lúc này vẫn chưa có kiểu phân chỗ ngồi, thường đều là bạn cùng phòng kí túc ngồi với nhau, bạn bè ngồi với nhau, ai nói chuyện được với nhau thì ngồi chung.
Mạt Mạt và Bàng Linh ngồi cùng nhau, người trong lớp, rất nhanh đã đến đầy đủ.
Mạt Mạt ngồi ở vị trí tương đối gần bục giảng, quay đầu nhìn một lượt, tuổi tác trong lớp cách biệt rất lớn, người nhỏ tuổi khoảng mười bảy mười tám, người lớn tuổi hơn ba mươi tuổi, con gái học luật tương đối ít, cả lớp có bốn mươi sinh viên, chỉ có sáu sinh viên nữ.
Mà sáu sinh viên nữ này, có bốn người làm mẹ, chỉ còn hai người chưa kết hôn, đang tiếc Bàng Linh giống con trai, lại sắp kết hôn, chỉ có một cô gái chưa kết hôn, hai mươi ba tuổi đến từ thành phố biên giới.
Sinh viên nam chưa kết hôn khá nhiều, sau khi giới thiệu hết, một nửa sinh viên nam chưa kết hôn.
Mắt của Mạt Mạt có độc, rất giỏi phân tích người khác, giác ngộ học luật càng cao, quả nhiên không có ai nói dối.
Ở thời đại này, do trở về thành phố, rất nhiều người bỏ rơi vợ ở dưới quê!
Sinh viên nam giới thiệu xong thì chỉ còn lại sinh viên nữ, Mạt Mạt đứng lên, bởi vì Mạt Mạt trẻ trung xinh đẹp, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Mạt Mạt sảng khoái giới thiệu,"Chào mọi người, tôi là Liên Mạt Mạt, năm nay hai mươi tám tuổi, là một người vợ lính vinh quang, sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều."
Những nam sinh chưa kết hôn thất vọng rồi, ôi, đến cả giáo viên cũng không tin, Bàng Linh đứng dậy, cười nói,'Đừng khóc nữa, Mat Mạt nói đúng đó, cô ấy còn là mợ tôi!"
Lúc này mọi người mới tin, Mạt Mạt trở lại chỗ ngồi, đẩy Bàng Linh,"Lần đầu tiên cháu gọi mợ đó!" Bàng Linh do mặt,"Khởi Hành bắt vậy, nói là hai đứa cháu sắp kết hôn rồi, không được gọi Mạt Mạt mãi."
Mat Mạt,"Hai đứa bàn bạc kết hôn rồi à? Bao giờ kết hôn?"
Hai má Bàng Linh đỏ bừng,"Mùa hè này."
Mat Mạt cười,"Chúc mừng trước nha."
Rất nhanh, đến lượt Bàng Linh giới thiệu,'Chào mọi người, tôi là Bàng Linh, vốn là công an thủ đô, sau này có chuyện có thể thoải mái tìm tôi."
Thời đại này đừng tưởng bảo thủ, nhưng cũng có người lớn gan, hét lên,"Kết hôn chưa đó!"
Bàng Linh hơi xấu xa, còn đáp lại lớn tiếng,"Đừng mong nhớ, tôi có bạn trai rồi, mùa hè này kết hôn, mời mọi người uống rượu mừng."
Bàng Linh được Mạt Mạt trang điểm, trong vẻ đẹp trai có hương vị con gái, rất thu hút ánh nhìn, nghe thấy Bàng Linh có chủ rồi, sinh viên nam chưa có vợ trong lớp lại ảo não rồi.
Những người này cũng không ngốc, đầu óc vẫn ổn, cách ăn mặc của Mạt Mạt và Bàng Linh, lại không ở trường, vừa nhìn đã biết nhà ở thủ đô, tìm một cô vợ thủ đô, lại cùng một khoa, sau này phân công việc cũng dễ.
Bất luận thời đại nào, thủ đô đều khiến người ta đổ về, mọi người càng hi vọng được phân đến thủ đô, không chỉ đãi ngộ, chức vụ tốt, cũng nghĩ cho tương lai con cái, mọi người đều muốn cắm rễ ở thủ đô, trở thành người thủ đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận