Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 870. Ban Giao 2

Chuong 870. Ban Giao 2Chuong 870. Ban Giao 2
Điền Tình nói: "Cha mẹ cũng thế, lúc mẹ nhìn thấy cũng sợ hết hồn, mẹ cũng không nhờ bà ngoại các con lại có nhiều tài sản đến vậy."
Điền Tình nói xong thì nhìn các con mình, ngoại trừ Thanh Xuyên còn nhỏ thì ngây ra, những người khác đều rất bình tĩnh, mắt cũng không chớp.
Những đứa con này thông minh như vậy, lúc về nhà đã đoán ra được rồi, bà tự hào rồi lại cảm thán, cảm thán các con trưởng thành quá nhanh, giờ đã tự lực độc lập được rồi.
Triệu Tuệ là người tiếp nhận chậm nhất, Thanh Nhân sắp về rồi, lên lầu chào hai cụ, đưa các con đi vê.
Triệu Tuệ không theo về cùng, cô ấy về cũng phiền lòng, còn chẳng bằng ở trong thành phố đợi khai giảng.
Thanh Nghĩa cần tiền, đợi mọi người về hết rồi thì nói với chị,"Vốn em còn muốn vay tiền chị và anh, giờ thì không cần nữa, có đủ rồi."
Mat Mạt nhìn giấy gửi tiền"Em đổi số tiền này thành Đại đoàn viên sẽ có được một số chính sách ưu đãi, ý kiến buôn bán của chị có thể đợi đến lúc tốt nghiệp, bọn em có thể thành lập công ty trước."
Thanh Nghĩa suy nghĩ một lúc "Em về sẽ làm theo."
Thanh Nghĩa nhìn giấy gửi tiền trong tay chị,"Chị, tiên của chị cũng đổi thành đại đoàn viên sao?”
Mat Mat khua khua tờ giấy gửi tiền "Chị không đổi đâu, cha nuôi đang cần đô la nên chị đổi với ông ấy."
Thanh Nghĩa ngây ra,"Chú Khâu có thể đổi một lúc nhiều tiền đô thế này sao?"
Mạt Mạt nói: "Thanh Nghĩa, chị nói cho em biết, đừng xem thường bất kì gia đình nào, tiền mặt có thể bọn họ không có nhiều, nhưng có nhiều đồ quý giá lắm."
Thanh Nghĩa,"Chị, em biết rồi."
Mạt Mạt nói: "Em làm ăn cũng thế, đừng bao giờ xem thường bất cứ ai, mỗi người đều có năng lực của riêng mình."
"Chị, em nhớ rồi."
Tiền của Mạt Mạt và Thanh Nghĩa đều đã có dự định, của Thanh Nghĩa sẽ trực tiếp đổi thành Đại đoàn viên, lúc cậu gần đi, đưa hộ khẩu và giấy gửi tiền cho chị, Mạt Mạt về trực tiếp đổi hộ khẩu là được.
Mạt Mạt trở về phòng, Triệu Tuệ đi vào, đưa phiếu gửi tiền và hộ khẩu trong tay cho Mạt Mạt,"Mạt Mạt, chị cũng nhờ em đó."
Mat Mat ngồi trên giường,"Em thấy chị ở đây cũng chẳng có tinh thần, lần này theo em tới thủ đô thăm thú, em đưa chị đi chơi?”
Triệu Tuệ lắc đầu,"Thôi, giờ chị chẳng có lòng dạ nào, chị ở nhà thôi, trong lòng thoải mái hơn chút." Mat Mat cũng không cưỡng cau Duoc em xử lý xong xuôi hết, đợi lần sau về thì đem về cho tụi chị."
Triệu Tuệ nói: "Được."
Mạt Mạt và Triệu Tuệ nói chuyện một lúc nữa thì Triệu Tuệ về nhà mẹ cô ấy, hôm nay là mùng một Tết.
Mạt Mạt đem đồ đi cất kĩ, xuống lầu thấy Thanh Xuyên đang chơi cùng đám Tùng Nhân, thằng nhóc này có cá tính, tuổi nhỏ nhất nhưng năng lực tiếp nhận mạnh nhất, có được tài sản, nhưng nhóc này vẫn như thường, như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.
Mạt Mạt bảo Tùng Nhân đi chơi, hỏi,"Tiền của em định làm thế nào?"
Thanh Xuyên nói,'Chị, em vốn định đi du học, chuyện này em chưa nói với chị nhỉ!"
Mạt Mạt,"Được, nhóc em có chủ ý lớn đó, đã định du học rồi mà đến cái thư báo trước cũng không cố, có phải em định bụng đợi làm xong xuôi hết rồi mới thông báo không?"
Thanh Xuyên cười gượng, quả thực cậu có dự định này,"Chuyện đó, chị, em cũng đi khắp nơi rồi, cũng học hai học kì rồi, em muốn ra nước ngoài xem xem, ngành kiến trúc ở nước ngoài tiên tiến hơn, giáo sư cũng nói là có cơ hội thì ra ngoài nhiều hơn nữa."
Mat Mat tròn mắt,"Đừng có mà đánh trống lảng, nói, từ bao giờ mà em có cái suy nghĩ này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận