Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1300. Chứng minh 2

Chương 1300. Chứng minh 2Chương 1300. Chứng minh 2
Mạt Mạt kéo tay Từ Lị: "Nghe các cô nói giống như là đã nhìn thấy rồi vậy, hôm nay người làm chị như tôi đến đây, các cô nói cho tôi nghe một chút, em gái tôi làm tình nhân cho ai."
Từ Lị nghe thấy Mạt Mạt nói là chị gái mình, trong lòng ấm áp, tiếp lời nói: "Vương Hiểu Lệ, cô đối diện với chị tôi nói xem, cô nhìn thấy như thế nào? Rõ ràng tôi đến nhà chị tôi, làm sao qua miệng của cô lại thành đi lăn lộn với người khác vậy?"
Vương Hiểu Lệ nhìn kỹ Mạt Mạt, quần áo trên người cô đã từng nhìn thấy ở cửa hàng buôn bán bên ngoài, nhất thời không nắm chắc được Mạt Mạt, nhưng tất cả mọi người đều đang nhìn cô ta, nếu như biết cô ta nói đối, sau này cô ta làm sao có thể tiếp tục ở lại ngành được nữa.
Vương Hiểu Lệ: "Cô nói là chị cô thì chính là chị của cô à, ai biết cô tìm được một người ở đâu đến để giả mạo, sao tôi nhớ là, cô đã nói, bên này cô cũng không có họ hàng thân thích cơ mà."
Từ Lị kéo Mạt Mạt: "Cô ấy là bạn học của tôi, cũng là chị của tôi."
Vương Hiểu Lệ bĩu môi: "Nói miệng không có bằng chứng, hiện tại toàn chỉ là cô nói suông."
Mạt Mạt: "Tôi cảm thấy lời này đúng, đồng chí Vương, cô nói cũng chỉ nói suông, cô có gì chứng minh lời cô nói là sự thật?" Vương Hiểu Lệ: "Tôi đương nhiên có chứng cớ, cô ấy hai ngày không về phòng ngủ ở, hơn nữa còn có người lái xe đưa cô ấy đến, đây chính là chứng cứ."
Mạt Mạt: "Vậy tôi cũng có chứng cứ, hai ngày này cô ấy đều ở nhà tôi, người lái xe đưa cô ấy tới cũng là tôi, a, phải rồi, cô nói không thể chỉ nói miệng thôi, ở chỗ tôi có ghi chép, không tin có thể đi tra."
Vương Hiểu Lệ cảm thấy Mạt Mạt chỉ phô trương thanh thế: "Ghi chép của cô cũng không tính, ai biết có phải làm giả hay không?"
Mat Mạt: "Tôi cũng không nói là tôi làm ghi chép, đại viện của quân đội, đối với nhân viên lui tới đều có đăng ký, thời gian, giấy chứng nhận đều có ghi chép, hoan nghênh cô đến tra bất cứ lúc nào."
Vương Hiểu Lệ mờ mịt, đại viện của quân đội quả thật có ghi chép, trên trán đổ mồ hôi rồi, xem ra Từ Lị nói là sự thật rồi.
Từ Lị: "Vương Hiểu Lệ, như này, tôi thấy cô cũng không tin, tôi dẫn cô đi tự điều tra, cô thấy thế nào?"
Vương Hiểu Lệ đảo mắt: "Không, không được, không cần, Từ Lị, tôi hiểu lầm cô rồi, tôi cũng chỉ nghe Vương Quốc Lương nói, chuyện này không liên quan gì đến tôi."
Bây giờ Từ Lị cũng không tin Vương Hiểu Lệ nữa, không thèm để ý tới cô ta, kéo cái ghế đến: "Mạt Mạt, chị ngồi một lát, lát nữa chủ nhiệm Te sẽ đến."
Mạt Mạt: "Ừm."
Từ Lị về chỗ ngồi, đã bị người vây quanh, tôi một câu anh một câu, dù sao cũng chỉ có một ý, chúng ta đều biết cô là cô gái tốt, trong lòng chúng tôi đều rõ ràng.
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt, những người này nhiệt tình như vậy, cũng là nghe thấy cô đến từ đại viện, lại có xe, còn tới tìm chủ nhiệm Tề, cho nên mới coi trọng Từ LỊ.
Mạt Mạt ngồi một lát, Từ Lị đi ra khỏi đám người: "Mạt Mạt, em dẫn chị đi tìm chủ nhiệm Tề."
Mạt Mạt: "Được."
Mat Mat và Từ Li ra khỏi văn phòng, lúc lên lầu, đụng phải Vương Quốc Lương, hai mắt anh ta rơi vào trên người Mạt Mạt, lập tức sáng lên, đáy mắt lấp loé.
Từ Lị có dáng vẻ thanh thuần đáng yêu, nhưng người phụ nữ này xinh đẹp có hương vị.
Vương Quốc Lương: "Từ Lị, đây là bạn của em sao?"
Từ Lị nhìn thấy Vương Quốc Lương giống như ăn phải con ruồi: "Cút, cặn bã."
Sắc mặt Vương Quốc Lương không tốt: "Em quên những lời tôi nói với em rồi à?"
Từ Lị hừ một tiếng: "Tôi cây ngay không sợ chết đứng, tôi phải đi tìm chủ nhiệm Te, để nói ra tất cả những sự dơ bẩn thối tha của anh."
Vương Quốc Lương có vẻ không sợ gì: "Em nói đi, để xem lúc đó là tin em hay là tin tôi, tôi chỉ cần nói em quyến rũ tôi, em nói xem mọi người sẽ nghĩ như thể nào?"
Từ Lị tức đau tim, ở trong những người Mat Mạt quen biết, tâm tư kín đáo không ít, cũng có người hung ác, nhưng người có thể nói ra những lời hạ lưu thẳng thắn khí khái như thế này, Mạt Mạt coi như được mở rộng tâm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận