Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1404. Giữ bí mật 2

Chương 1404. Giữ bí mật 2Chương 1404. Giữ bí mật 2
An An còn lâu mới sợ anh cả, thuận tay sờ vào điện thoại, cầm điện thoại cười híp mắt: "Anh dám động thủ, em sẽ dám gọi điện thoại cho cha, nói cho cha biết, anh nhân lúc cha không ở nhà, còn anh cả như cha, một chút cũng không để cha vào mắt."
Tùng Nhân trừng mắt: "Em dám, em dám gọi xem anh trừng trị em thế nào."
An An: "Đừng có giở trò hung ác, bây giờ là phải dùng đầu óc, anh cả, cái miệng này của em, không biết sẽ nói ra điều gì đâu, anh đã nghĩ thông suốt chưa, nói không chừng cha trở về lại cho anh ăn dây lưng ấy!"
Tùng Nhân: ".. A, mẹ, mẹ nhìn đứa con thứ hai của mẹ bắt nạt con kìa, cái nhà này không có cách nào ở được nữa rồi."
Thất Cân cao nhồng chậm rãi bỏ quýt xuống, thở dài: "Đây gọi là bị chỉ số thông minh nghiền nát."
Tùng Nhân: "..."
Cậu bé cảm thấy mình đã nhận lấy sự đả kích to lớn, hai đứa em này hùa nhau để bắt nạt cậu bé, cậu bé quá đau lòng.
Mạt Mạt cười ha ha thành tiếng.
Tùng Nhân: "...
Đây tuyệt đối là mẹ ruột, mẹ ruột!
Từ Lị cũng không cố trụ nữa, bật cười, nói với Mat Mạt: "Nhiêu con mới tốt, cả ngày vui vẻ bao nhiêu, em lại không được, chỉ có thể được một đứa, sau này không chừng sẽ cô đơn nhiều!"
Mạt Mạt nói: "Kỳ Dung là thương nhân nước G, không biết anh ta đã lo liệu chuyện trở về hay chưa, nếu như chưa làm, ngược lại các em có thể sinh thêm."
Từ Lị: "Vẫn chưa xử lý chuyện trở về, nhưng em có công việc, trừ phi em không đi làm, nói thật, phạt tiền em cũng không đau lòng, nhưng em tiếc công việc này."
Mat Mạt nhìn về phía bụng Từ Lị: "Em còn chưa có đứa nào đâu, đã bắt đầu lo lắng hai con rồi, có phải em lo lắng quá sớm rồi hay không hả ?"
Từ Lị thẹn thùng, sờ một cái vào bụng: "Em cảm thấy khả năng có rồi."
Mạt Mạt cất cao giọng hơn mấy phần: "Thật à, bây giờ em mới kết hôn được bao lâu, đã có rồi hả?"
Từ Lị bấm đốt ngón tay tính thời gian: "Ăn tết chúng em ở nhà đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, đến bây giờ cũng sắp hai tháng rồi."
Mạt Mạt tính toán cũng phải: "Chị thấy sửng sốt quá."
Từ Lị khấp khởi mừng thầm: "Kinh nguyệt tháng này của em chưa tới, đã chậm mười ngày rồi, Kỳ Dung nói chờ anh ấy trở về dẫn em đi khám xem, nhưng anh ấy nói, trước ba tháng trước không được để lộ ra, em chỉ nói với chị thôi, phải giữ bí mật." Mat Mạt: "Chú ý cũng không thừa, yên tâm đi, hiện tại chị không nói chuyện với ai cả, các bạn học đều bận rộn!"
Từ Lị lại xoa bụng, giống như thật sự đang mang thai.
Mạt Mạt suy nghĩ một chút rồi nói: "Đã có khả năng mang thai, vậy thì phải chú ý chuyện ăn uống, phụ nữ có thai có rất nhiều loại thực vật kiêng ky, tất cả những thứ lưu thông máu đều không được động vào."
Từ Lị có chút bối rối: "Em lần đầu làm mẹ, mẹ em lại không ở đây, em thật sự không hiểu, mẹ Kỳ Dung lại mất rồi, em phải làm sao bây giờ?"
Mạt Mạt chỉ vào mình: "Em quên chị rồi à, chị đã sinh ba đứa rồi, kinh nghiệm đủ nhất rồi."
Từ Lị nói: "Xem em này, hoảng hốt quá."
Mạt Mạt: "Chuyện bình thường của con người, lần đầu làm mẹ đều như vậy, lúc ấy chị cũng như vậy, vừa vui vẻ vừa lo lắng, đủ vị trên trân thế. Chị nói với em, mang thai là một loại cảm giác, chờ sau khi đứa nhỏ được sinh ra lại là một loại cảm giác khác, đứa nhỏ được sinh ra, thật sự chăm sóc đứa nhỏ, mới có thể thật sự cảm nhận được mẹ mình không dễ dàng gì."
Trước đây Mạt Mạt cũng biết mẹ không dễ dàng, cũng thương mẹ, nhưng đứa nhỏ ra đời, chăm sóc đứa nhỏ lớn lên từng chút một, làm mẹ roi mới cảm nhận được sâu sắc hơn mẹ là người vĩ đại nhất.
Từ Lị còn chưa có trải nghiệm sâu sắc như Mạt Mat nhưng nghĩ tới đứa nhỏ hồng hào mêm mại ra đời, nghĩ đến đứa nhỏ học được cách gọi cha gọi mẹ, đứa nhỏ lớn lên từng chút từng chút, trong lòng dao động đến rối tinh rối mù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận