Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1057. Suy nghĩ viển vông 1

Chương 1057. Suy nghĩ viển vông 1Chương 1057. Suy nghĩ viển vông 1
Mạt Mạt thật sự không biết suy nghĩ của Chu Tiếu, chuyện này vẫn luôn khiến cô bứt rứt trong lòng, rót cho Vệ Nghiên một chén trà, Mạt Mạt ngồi một bên: "Tôi không đoán ra được, vẫn là cô nói đi."
Vệ Nghiên nhấp một ngụm trà: "Bây giờ Hướng Hoa đều phải dựa vào Phạm Đông, lại phải bỏ nhà Chu Tiếu, cho nên hiện tại Hướng Hoa rất bị động, Chu Tiếu tỉnh táo lại, liếc thấy nhược điểm của Hướng Hoa, cho nên mới muốn cầu xin cô, chỉ cần cô đồng ý trợ giúp Hướng Hoa, Trang Triều Dương nhất định sẽ đồng ý, Hướng Hoa có ưu thế tuyệt đối rồi, Chu Tiếu giúp Hướng Hoa, như vậy thì cuộc hôn nhân này sẽ không thể tan vỡ."
Mạt Mạt nhẫn nhịn một lúc lâu, mới bực bội nói ra được một câu: "Suy nghĩ của Chu Tiếu thật sự quá viển vông."
Vệ Nghiên: "Tôi cũng thấy vậy, đáng tiếc cho dù là suy nghĩ viển vông thì đây cũng là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của cô ta rồi."
Bây giờ đã nghỉ nửa tháng, Mạt Mạt hỏi: "Chu Tiếu bây giờ thế nào?"
Vệ Nghiên nghĩ đến trong nhà đang lộn xộn, đau hết cả đầu nói: "Chu Tiếu vẫn đang dây dưa với Hướng Hoa, Chu Tiếu không muốn ly hôn, nhưng Hướng Hoa tuyệt vọng rồi muốn ly hôn, Chu Tiếu không còn cách nào khác, thì làm liều, ly hôn cũng được, nhưng phải chia gia sản, hơn nữa còn là một nửa gia sản từ nhỏ, muốn đá nhà họ Chu đi không có cửa đâu."
Vệ Nghiên nuốt nước miếng, nói tiếp: "Chú út tôi thấy không chiếm được chỗ tốt rồi, ủng hộ cách làm của Chu Tiếu, hơn nữa còn về nhà, mấy ngày nay ngày nào trong nhà cũng âm ï, chú út muốn xin trở lại"
Mạt Mạt đã đoán được đại khái tình hình: “Chú út cô muốn mượn thế của nhà họ Chu, buộc Hướng Hoa phải cắt nhường tài sản?"
Vệ Nghiên gật đầu: "Đúng, với lại chú út coi trọng công ty, chú út cảm thấy dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình, cho nên để cho Chu Tiếu ly hôn, tôi thấy, không chắc chắn, tôi thấy dáng vẻ của Chu Tiếu không phải là muốn ly hôn đâu."
Mạt Mạt nghĩ không phải Chu Tiếu mà chính là Phạm Đông, bây giờ anh ta nhất định vô cùng đau đầu, không nghĩ tới phụ nữ mà tàn nhẫn sẽ mang đến không ít phiền phức không nhỏ cho anh ta.
Bây giờ xem ra, có Chu Tiếu chĩa vào, nguyện vọng của Phạm Đông là muốn ra tay nuốt mâm đồ ăn Hướng Hoa này là không thể thực hiện được rồi, Chu Tiếu này được coi là gián tiếp cứu mạng Hướng Hoa.
Ánh mắt Mạt Mạt âm trầm, cũng không biết bước tiếp theo Phạm Đông sẽ làm thế nào, Chu Tiếu kiên quyết như vậy, ngược lại thật ra nguy hiểm hơn.
Vệ Nghiên: "Nghĩ gì thế, tôi nói chuyện với cô, cô cũng không nghe thấy." Mat Mat cười: "Không có gì, phải rôi, chú Chu và dì Trầm năm nay vẫn chưa trở lại à?"
Vệ Nghiên lắc đầu: "Chưa trở lại, việc trong nhà bọn họ đã biết rồi, không muốn xen vào, ở thành phố H rất tốt, hai tên nhóc nhà tôi cũng không về, tôi chắc là người mẹ đỡ lo nhất trong thiên hạ rồi, hai đứa nhỏ từ lúc sinh ra không ở với tôi, cô nói xem."
Mạt Mạt cong khoé mắt: "Đó là do vợ chồng nhà cô quá nghiêm khắc, yêu cầu bọn nó nhiều thứ, dĩ nhiên là bọn nó thân thiết với ông bà nội hơn rồi."
Vệ Nghiên thở dài: "Ban đầu tôi cũng không muốn yêu cầu nghiêm khắc như thế với hai đứa nhỏ, nhưng cô cũng biết tình hình nhà chúng tôi, nếu như cô mà không ưu tú, nhất định sẽ bị đào thải, Chu Dịch lại có mười phần dã tâm, con của anh ấy đương nhiên phải đứng đầu rồi, hai năm nay còn đỡ, anh ấy cũng nghĩ thông suốt nhiều rồi."
Mạt Mạt thấy mệt mỏi thay Chu Dịch, nhưng mỗi người có sự truy đuổi khác nhau, thú vui của Chu Dịch Mạt Mạt không hiểu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận