Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1639. -

Chương 1639. -Chương 1639. -
Khuôn mặt Lý Vinh Sinh tối sam lại, Lý Thư có suy nghĩ như thế này, chắc chắn là suy nghĩ của mẹ cô ta, trong lòng Lý Vinh Sinh rất tức giận, chỉ muốn bóp cổ chết người đang đứng trước mặt.
Lý Thư bị dọa phải, ánh mắt này quá quen thuộc rồi, ánh mắt khắc sâu trong linh hồn của cô, chính là nỗi hận, Lý Thư lùi lại một bước, trong cơn hoang mang chợt bừng tỉnh, lúc này mới nhớ ra lúc nãy đã nói cái gì, cô ta mở to mắt, sao lại không kiềm chế được cảm xúc chứ, cũng may, cũng may không nói những lời dư thừa.
Lý Thư tránh xa Lý Vinh Sinh một chút, vuốt vuốt mái tóc của mình và nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng vì muốn tốt cho cậu thôi, dì cần phải tĩnh dưỡng nên không thể làm việc, qua bên này chỉ chịu khổ thôi, chỉ bằng trở về Thủ Đô, hay là thế này, tôi đến giúp cậu chăm sóc dì."
Lý Thư nói xong, đôi mắt mình sáng rỡ lên, cô ta thật là ngốc, chỉ cần giữ chặt mẹ của Lý Vinh Sinh thì chẳng phải có thể làm xao nhãng cậu ấy sao?
Lý Vinh Sinh châm biếm nhìn Lý Thư, cô ta đang xem cậu ấy là đồ ngốc sao? Cậu ấy dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn Lý Thư: "Cút ngay, nếu không đừng trách tôi đánh phụ nữ."
Lý Thư theo phản xạ lấy tay che mặt lại, mở to đôi mắt, nghĩ cũng không nghĩ liền quay người bỏ chạy. VỊ trí dừng xe của Mat Mat không tệ, cả quá trình đều nhìn thấy biểu cảm của Lý Thư, biến đổi không ngừng, ánh mắt cô tối sầm lại, nếu như trước đây chỉ là giả thiết suy đoán, bây giờ Mạt Mạt có thể khẳng định rồi, Lý Thư chính là trùng sinh.
Hơn nữa mẹ của Lý Vinh Sinh xảy ra chuyện, cũng có khả năng là tác phẩm của cô ta, nguyên nhân chính là không để Lý Vinh Sinh tiếp tục ở lại thành phố Z, chỉ là không ngờ Lý Vinh Sinh lại mượn được tiền, đã vậy còn dẫn theo mẹ của mình đến thành phố Z với ý định lập nghiệp ở nơi này.
Cho nên Lý Thư hoảng loạn, thật sự hoảng loạn rồi, cho nên mới không khống chế được ăn nói lung tung, cũng do trong lòng Lý Vinh Sinh chỉ có thù hận nên không suy nghĩ nhiều, nếu như nghĩ nhiều thì Lý Thư đã bại lộ rồi.
Mạt Mạt nheo mắt lại, cô đã có thể rất chắc chắn, cô chính là quý nhân của Lý Vinh Sinh, cũng có thể nói là sự trợ giúp đắc lực của Lý Vinh Sinh.
Không ngờ kiếp này cô vẫn là quý nhân của Lý Vinh Sinh.
Bây giờ Mạt Mạt đặc biệt hiếu kỳ với sự phát triển của thế giới có cô tồn tại.
Người từng trùng sinh như Mạt Mạt cũng không tránh khỏi việc tò mò về tương lai của mình, huống chỉ là người khác, cám dỗ này thật sự quá lớn rồi.
Vì vậy người trùng sinh thông minh thì đừng quá nổi bật, phải khiêm tốn hòa nhập mới là chân lý.
Lúc Mạt Mạt bước lên xe, Lý Vinh Sinh đã lên lầu rồi, Mat Mạt gõ cửa phòng.
Lý Vinh Sinh đanh mặt lại mở cửa ra, nhìn thấy Mạt Mạt thì hơi ngơ ngác, vội vàng nhường chỗ: "Chị, sao chị lại đến vậy?"
Mạt Mạt nói: "Tôi đến thành phố làm việc nên qua đây xem thử, chỉ có cậu ở nhà thôi hả?"
"Ừ, mẹ của tôi đến bệnh viện làm kiểm tra, một lát sẽ trở về. "
"Thi bù qua rồi sao?"
"Qua rồi, chị, tôi đi rót cho chị một ly nước."
Mạt Mạt xua tay: "Không cần, tôi còn có việc, đi trước đây."
Lý Vinh Sinh à lên một tiếng: "Được, tôi tiễn chị."
Mạt Mạt lái xe ra ngoài, vẫn còn nhìn thấy Lý Thư lảng vảng gần cổng tiểu khu, Lý Thư nhận ra chắc xe của Mạt Mạt, cô ta mở to mắt, hoảng loạn trốn phía sau cái cây.
Dưới đáy mắt Mạt Mạt có chút châm biếm, cô đạp ga chạy đi.
Lý Thư bước ra từ phía sau cái cây, trong tim đập thình thịch, gần đây hình như cô ta luôn gặp xui xẻo, không có chuyện gì thuận lợi cả, cũng không biết lúc nảy Liên Mạt Mạt có nhìn thấy cô ta hay không, hy vọng là không có nhìn thấy, Lý Thư bỏ đi với tâm trạng bồn chồn.
Mạt Mạt trở về công ty, nhấc điện thoại lên, nghĩ đi nghĩ lại, cũng đợi Trang Triều Dương về rồi nói vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận