Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1421. Giáo dục 1

Chương 1421. Giáo dục 1Chương 1421. Giáo dục 1
Mạt Mạt cười đắc ý: "Đó là đương nhiên, mẹ và cha con là tâm linh tương thông."
Trang Triều Dương tò mò hỏi: "Hai mẹ con nhà em đang nói cái gì vậy?”
Mạt Mạt kể lại chuyện lúc tối, Trang Triều Dương vui vẻ: "Đây là ăn ý, chờ thằng nhóc nhà con kết hôn thì sẽ biết."
Da mặt dày như tường thành của Tùng Nhân đỏ lên: "Con còn nhỏ, sao lại nói đến chuyện kết hôn chứ, con không nói chuyện với cha mẹ nữa."
Tùng Nhân chạy, An An cười ha ha: "Anh cả xấu hổ."
Thất Cân hiếm khi nào nói đáng yêu: "Lêu lêu xấu hổ."
Tùng Nhân lại càng chạy nhanh hơn.
Được rồi, Tùng Nhân lên lầu rồi, Mạt Mạt cũng đuổi mấy đứa nhỏ lên lầu, Mạt Mạt và Trang Triều Dương trở về phòng ngủ, Mạt Mạt thay áo ngủ nói đến chuyện của Phạm Đông: "Anh cũng chuẩn bị tâm lý đi, nói không chừng ngày nào đó sẽ đến tìm anh để tra hỏi đó!"
Trang Triều Dương cởi cúc áo: "Trong lòng anh nắm chắc, em yên tâm đi."
Mạt Mạt lên giường: "Phải rồi, Khởi Hàng kết hôn, chúng ta mừng bao nhiêu tiền?" Trang Triêu Dương vén chăn lên, nghĩ một chút: "Hai năm này Khởi Hàng mua quần áo với đồ ăn cho bọn nhỏ không ít, một ngàn đi!"
Mạt Mạt nhịn không được nói: "Vậy thì kém Khởi Hành nhiều lắm, có được hay không?"
Trang Triều Dương ôm chầm lấy Mạt Mạt: "Trong lòng Khởi Hàng và Khởi Hành đều nắm chắc, nói thật, không phải anh làm cậu bất công, lòng người đều là máu thịt cả, trước kia Khởi Hàng lớn lên ở bên cạnh hai chúng ta, hai năm này lại mua đồ ăn cho bọn nhỏ, trong lòng anh dĩ nhiên là hướng về Khởi Hàng, nếu không phải không thể vả vào mặt Khởi Hành, anh đã muốn tặng cho một món đồ cổ rồi."
Trong lòng Mạt Mạt cũng nắm chắc, Khởi Hành và bọn họ thật sự đúng là không thân lắm, nguyên nhân chủ yếu là vì Khởi Hành vẫn luôn ở trong quân đồn, ít tiếp xúc, tình cảm cũng không sâu sắc như vậy.
Ngược lại là Khởi Hàng, vẫn luôn ở trước mắt hai vợ chồng Mạt Mạt, giống như con trai cả của hai người vậy, đương nhiên trong lòng sẽ nghĩ đến Khởi Hàng.
Mạt Mạt tìm một vị trí thoải mái ở trong lòng Trang Triều Dương, cọ xát, cảm khái nói: "Chỉ chớp mắt, thằng nhóc ngang ngược năm đó đã kết hôn rồi, thời gian trôi qua thật đúng là nhanh."
Trang Triều Dương cười: "Bây giờ anh vẫn còn nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên em và mấy đứa Khởi Hàng gặp nhau, lúc ấy Tiểu Vũ vân là đứa bé gái."
Mạt Mạt hoài niệm vô cùng: "Ai, anh nói xem, trong bụng Tiểu Vũ là con trai hay con gái?"
Trang Triều Dương: "Trai hay gái cũng đều như thế, đứa nhỏ của Thanh Xuyên và Tiểu Vũ tướng mạo không kém được."
Mạt Mạt cười: "Em hy vọng là con gái, một bé gái giống như Tiểu Vũ."
Trang Triều Dương: "Đợi sinh ra là biết rồi."
Mạt Mạt ngáp một cái, trong lòng nhịn không được kích động, qua mấy ngày nữa, cô có thể gặp Tiểu Vũ và Thanh Xuyên rồi, Mạt Mạt nhắm mắt lại, trong đầu là những đồ vật muốn mang đi, suy nghĩ một chút, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Trang Triều Dương nhẹ nhàng kéo cao chăn mền, nghe tiếng thở đều đặn của vợ, sự dịu dàng trong mắt làm thế nào cũng không thay đổi, cô gái có gai năm đó đã thành mẹ những đứa con của anh, trong lòng Trang Triều Dương tràn đầy hạnh phúc, nhìn ngắm vợ thế nào cũng không thấy đủ.
Buổi sáng chủ nhật, Mạt Mạt lấy chìa khoá nhà Khởi Hàng, buổi chiều cô muốn dẫn người đến đó treo tranh giãy lên.
Hôm nay phòng tân hôn trống không, Ngô Ảnh ở lại nhà máy, hôm nay Khởi Hàng ở lại đại viện, sáng sớm ngày mai đến nhà máy đón Ngô Ảnh.
Phòng tân hôn đã trang trí xong, còn có rất nhiều chuyện phải làm, nhà hàng, mời khách, mọi thứ đều phải chuẩn bị cho tốt. Trang Triều Lộ đã có kinh nghiệm, một mình là đủ rồi, vừa hay cho Mạt Mạt thời gian cắt tranh giấy. Trang Triều Dương giúp Mạt Mạt làm, chờ người thợ đi rồi, chính là Trang Triều Dương đứng trước tranh cắt giấy: "Vợ à, có thời gian vẽ cho chúng ta mấy tấm đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận