Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 503.Day song 1

Chuong 503.Day song 1Chuong 503.Day song 1
Ở trong niên đại không có trò vui chơi giải trí, tám giờ tối cơ bản đã ngủ rồi, âm thanh đập phá trong màn đêm yên tĩnh nghe vô cùng rõ ràng, tiếng đập vỡ qua đi, chính là tiếng cãi vã đứt quãng.
Hứa Thành là một người đàn ông theo chủ nghĩa độc thân, ra vẻ đáng thương lâu như vậy, cuối cùng đã chịu đựng đến cực hạn: "Đủ rồi, ly hôn."
Tôn Tiểu Mi kêu gào: "Anh đừng mơ đi, tôi sẽ không nhường chỗ cho con hồ ly tinh kia đâu."
Hai người cãi nhau hơn nửa tiếng cũng không có ý dừng lại, Mạt Mạt kéo cao chăn mền bịt lại lỗ tai, thế giới đã yên tĩnh trở lại, cọ cọ lên gối, mơ màng ngủ thiếp đi.
Buổi sáng Mạt Mạt bị tiếng đập cửa đánh thức, khoác quần áo rồi hỏi: "Ai vậy?"
"Là tôi, mở cửa nhanh đi."
Mạt Mạt mở cửa cho Tề Hồng vào: "Sao cô tới sớm như vậy?"
Tề Hồng phủi tuyết trên người: "Cô ngủ bị hồ đồ rồi à, bây giờ đã 8 rưỡi rồi."
Mạt Mạt nhìn: "A, đã đến giờ này rồi, tôi còn tưởng mới bảy giờ chứ."
Tề Hồng nhìn Mạt Mạt, nháy mắt: "Cô như này là mới dậy à?”
Mạt Mạt ngáp một cái: "Nói cho đúng thì là còn chưa dậy, buồn ngủ chết tôi rôi."
"Tối hôm qua cô làm cái gì?"
Mạt Mạt liếc Tề Hồng một cái: "Không phải như cô nghĩ, tối hôm qua lầu dưới cãi nhau, vốn dĩ ban đầu tôi đã ngủ rồi, kết quả hơn nửa đêm lại đập phá đồ, vẫn luôn cãi nhau đến quá nửa đêm."
"Tôi cũng nghe nói là tối hôm qua cãi nhau rất hăng, Hứa Thành lại phát điên gì vậy?”
Mạt Mạt đến nhà bếp bê cháo ra, ngồi trên ghế vừa húp cháo vừa nói: "Hai người bọn họ sớm muộn øì cũng cãi nhau, chỉ có điều trước thời hạn mà thôi, hôn nhân của Tôn Tiểu Mi, không duy trì được bao lâu nữa."
Tê Hồng kinh ngạc: "Vì sao lại nói như vậy? Tôi thấy Tôn Tiểu Mi vẫn rất lợi hại, bức ép Hà Liễu đến chết, trong khoảng thời gian này khiến cho Hà Liễu thảm hại."
Mạt Mạt nuốt cháo trong miệng xuống: "Đó là vì Hà Liễu muốn ở lại trong quân đồn nên không dám phản kháng, bây giờ Hà Liễu đã xuất ngũ rồi, cô ta để đạt được mục đích cũng sẽ không sợ Tôn Tiểu Mi nữa, không còn gi để bắt bí nữa, Tôn Tiểu Mi bị động rồi."
"Không phải còn có Hứa Thành hay sao? Chỉ cần nắm chắc Hứa Thành, Tôn Tiểu Mi có thể áp được Hà Liễu."
Mạt Mạt ngẩng đầu: "Điều kiện tiên quyết là Hứa Thành và Hà Liễu không phát sinh quan hệ, Hứa Thành có thể bứt ra, nhưng bây giờ hai mặt đều kìm kẹp Hứa Thành, anh ta chỉ có thể lựa chọn bên phía có hại với anh ta nhiều nhất."
Te Hồng trợn tròn mắt nhìn: "Tôi hiểu ý của cô, cho nên Hứa Thành sợ Hà Liễu làm loạn, giữa Tôn Tiểu Mi và Hà Liễu chỉ có thể chọn Hà Liễu."
Mạt Mạt gật đầu: "Vượt quá giới hạn trong hôn nhân lại cùng bị cáo phát sinh quan hệ, Hứa Thành càng sợ Hà Liễu hơn."
Te Hồng: "Tôn Tiểu Mi thật đáng thương."
"Ừm, việc các cô xoá nạn mù chữ quyết định xuống chưa?"
Te Hồng gật đầu: "Quyết định rồi, ngày mai bắt đầu, hôm nay tôi đến cũng là bảo cô giúp tôi xem tài liệu đã chuẩn bị một chút, phải rồi, ở trung đoàn các cô có phải là cô dạy không?"
Mạt Mạt dọn dẹp bát đũa: "Tôi không dạy vợ quân nhân, tôi..."
Tê Hồng nhìn Mạt Mạt đầy sùng bái: "Tôi ngưỡng mộ nhất là những người học giỏi như các cô, đáng tiếc, nhà họ Tề chúng tôi không có đầu óc để học tập, một thì tính là một."
Mạt Mạt rửa chén cười: "Đó là vì cô không chú tâm học."
Te Hồng: "Tôi nghe đến học là mệt rã rời, có thể tốt nghiệp trung học đều là nhờ cây gậy đánh ra."
Mat Mat:
Mat Mat rửa bát xong, cầm lấy tài liệu Tề Hồng đã chuẩn bị, mở ra xem: "Chuẩn bị rất đầy đủ đó, đều rất thực dụng, rất tốt."
"Hì hì, Triệu Hiên bổ sung cho tôi."
"Cô ấy à, chỉ biết bắt nạt Triệu Hiên."
"Làm gì có, nhưng mà, mấy ngày nay thật là bận rộn, đều đang học tập, chờ học xong, đã đến tháng mười hai rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận