Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 403. Giấu diem em 1

Chương 403. Giấu diem em 1Chương 403. Giấu diem em 1
Thời gian cứ yên lặng trôi qua, sắp đến lễ Quốc Khánh rồi, ở niên đại này ngoại trừ tết Âm Lịch thì quan trọng nhất là ngày lễ, cả nước chào mừng cũng không quá đáng.
Đại viện im ắng rất lâu cũng náo nhiệt, Quốc Khánh lần này đoàn văn công sẽ biểu diễn, biểu diễn liên tục bảy ngày, thôn dân lân cận cũng có thể đến xem.
Tê Hồng hăng hái muốn phát điên: "Mạt Mạt, chúng ta cùng đi chứ."
Thật sự là Mạt Mạt chưa từng xem đoàn văn công biểu diễn: "Được, chờ cô đến tìm tôi."
Chị dâu Vương nói xen vào: "Trước hết đừng quan tâm đến đoàn văn công øì đó, chị nói với hai em một tin tức, Quốc Khánh có phiên chợ ở thị trấn."
Mạt Mạt cau mày: "Không phải phiên chợ đã đóng rồi à? Sao đột nhiên lại mở?"
Chị dâu Vương nói: "Ở cửa cung tiêu xã viết thông báo, chị không nhận biết được hết chữ, nghe Lưu Lan đọc, nói là Quốc Khánh lần này rất chú trọng, cố ý xin với bên trên, bên trên đã đồng ý rồi, nhưng mà phải lấy thôn làng làm đơn vị tham gia, còn phải đến chính quyền thị trấn lấy giấy phép mới có thể bán đồ."
Tê Hồng không quan tâm vì sao lại mở phiên chợ, cô ấy chỉ quan tâm: "Những vật này không cần phiếu phải không? Em nghe nói trước năm 66 có phiên chợ, đồ vật bên trong phiên chợ thật sự không cần phiếu à?"
Chị dâu Vương gật đầu: "Phải, không cần phiếu, nhưng mà không bán thóc gạo và thịt heo."
Tề Hồng: "Chuyện này em hiểu, đây là sự kiểm soát, nhưng mua những thứ khác cũng được mài!”
Mạt Mạt hỏi: "Chị à, ngày mấy mở phiên chợ vậy?"
Chị dâu Vương: "Ngày kia, ngày 30 tháng 9, chị nói với hai em, đại viện cơ bản đều biết rồi, ngày kia người chờ xe nhất định rất đông, chị đã hẹn với bác gái ở thôn bên, chúng ta đi xe bò đến."
Tê Hồng ôm cổ chị dâu Vương: "Chị dâu Vương, chị thật tốt bụng."
Chị dâu Vương gỡ Tề Hồng ra: "Em cũng kết hôn hai năm rồi, làm sao không ổn trọng chút nào hết vậy?"
Mạt Mạt cười trộm: "Cô ấy à, được Triệu Hiên nuông chiều."
Tề Hồng cấu eo cô: "Cô còn không biết xấu hổ nói tôi, Triệu Hiên nhà tôi làm sao sánh bằng Trang Triều Dương."
Mạt Mạt đỏ mặt: "Được lắm, bây giờ cô lớn gan rồi, dám trêu chọc tôi."
Te Hồng trốn sau lưng chị dâu Vương: "Cô là phụ nữ có thai, tôi không chấp nhặt với cô, chờ cô sinh con xong rồi ấy à, hừ hừ." Mat Mat lại ngôi xuống lân nữa, không để ý tới người điên này, còn lâu cô mới sợ Tê Hồng!
Tề Hồng náo loạn đủ rồi, yên lặng ngồi xuống tiếp tục bóc tỏi: "Mạt Mạt, cô bóc nhiều tỏi như vậy làm gì?”
"Muối cải trắng cay và dưa muối để ăn."
Tề Hồng nuốt nước miếng, dưa muối nhà Mạt Mạt ăn rất ngon, cười hì hì: "Cái kia, lúc muối gia vị cũng muối giúp tôi đi, tôi ăn nghiện dưa muối nhà cô rồi."
Mạt Mạt trợn trắng mắt: "Cô còn không biết xấu hổ mà nói à, hai hũ dưa muối nhà tôi bây giờ còn phần đáy, tôi nói này, nhà cô không phải mỗi bữa đều ăn dưa muối đấy chứ!"
Tề Hồng bĩu môi: "Không còn cách nào khác, tôi nấu cơm không ngon, tôi và Triệu Hiên đều chỉ ăn dưa muối, đương nhiên nhanh hết rồi."
Chị dâu Vương: "Mạt Mạt hay là giúp cô ấy ướp đi, nếu không dưa muối nhà em đều bị hai người này ăn sạch."
Tề Hồng hiếm khi đỏ mặt, thật mất mặt mà!
Buổi chiều Mạt Mạt bảo Khởi Hàng trông nhà, cô đến nói cho Triệu Tuệ biết việc mở phiên chợ.
Triệu Tuệ kích động kéo Mạt Mạt vào nhà: "Mạt Mạt, biện pháp của em thật sự quá hay, Hà Liễu lại tới hai lần, mỗi lần đều bị hoảng sợ chạy đi, bây giờ cô ta không dám đến gần toà nhà của chúng ta, vợ quân nhân ở toà nhà chúng ta vốn dĩ còn có người khen Hà Liễu, bây giờ đều không để ý đến Hà Liêu nữa rồi."
Mạt Mạt không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn, xem ra họ cũng không phải kẻ ngu dốt: "Chị cũng đừng chủ quan, phải cẩn thận chút."
"Chị biết rồi, anh trai em cũng nói như thế với chị, anh ấy nói chị vụng về, em nói xem có tức hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận