Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1016. Xảy ra chuyện 2

Chương 1016. Xảy ra chuyện 2Chương 1016. Xảy ra chuyện 2
"Thật sự là tôi biết, không tin ngày mai tôi chứng minh cho cậu xem."
Từ Liên nói xong câu này thì hối hận, nhưng vừa nghĩ tới tâng quan hệ này của anh cả, cô ta chỉ cần thành thật là không sao, Từ Liên tự an ủi mình như vậy.
Triệu Phi thu lại ánh mắt khinh bỉ, thân mật lôi kéo tay Từ Liên: "Được rồi, tôi chỉ nói đùa thôi, cậu lại coi như thật, chẳng qua là tôi thật sự muốn quen biết với đàn chị đó một chút thôi! Tôi đang mượn ánh hào quang của cậu đó."
Sắc mặt Từ Liên không thay đổi: "Ừm."
Trịnh Đình Đình vẫn luôn đi theo sau hai người lôi kéo cô gái mặt tròn bên cạnh, cước bộ chậm lại, cau mày, cô ay rất không thích mấy bạn học dối trá hay ra vẻ.
Mạt Mạt đến chợ, quả nhiên chợ có thịt bò, bây giờ còn chưa phải giờ tan tâm, nhưng bên trên quầy hàng đã có không ít người, mấy người Mạt Mạt đi xếp hàng, cũng không mua được bao nhiêu, Mạt Mạt mua cả thảy 4 cân thịt bò.
Mạt Mạt lại mua một ít thức ăn, mua trứng gà và gà con, bây giờ có xe rồi, dễ dàng hơn.
Bàng Linh cũng mua không ít, Vệ Nghiên càng thế, Mạt Mạt đưa Vệ Nghiên về nhà trước, rồi mới trở về đại viện. Mat Mat ve đến nhà, chuẩn bị nấu cơm, bây giờ không ở Tứ hợp viện nữa, cô cũng không cần mỗi ngày phải đi thực tập, đi học nhẹ nhàng hơn so với đi thực tập nhiều, giờ tan học là cố định, Mạt Mạt không tiếp tục để Tùng Nhân và An An hỗ trợ nữa.
Việc nhà tự cô có thể ứng phó, đồ ăn được nấu rất nhanh, còn thu dọn phòng, giặt quần áo.
Ngày đầu tiên Vân Kiến không ở nhà, bọn nhỏ có chút không quen, vô cùng iu xìu, phim truyền hình buổi tối cũng không có sức hút, trong nhà thiếu người, chuyện này phải làm quen từ từ.
Buổi trưa Mạt Mạt ở căn tin, cô mua cơm vừa ngồi xuống, Từ Liên bê hộp cơm đi tới, sau lưng còn có một cô gái, Từ Liên cười ngọt ngào: "Chị Mạt Mạt'
Mạt Mạt cau mày, không hiểu Từ Liên này định thể hiện điều gì, Từ Liên thấy Mạt Mạt ngẩng đầu, vội vàng nói câu tiếp theo: "Mẹ em biết em là đàn em của chị, bảo em đến chào hỏi chị."
Mạt Mạt không có ý kiến gì với mẹ Từ, mặc dù mẹ Từ khoe khoang nhưng con người lại tốt, mỗi người cũng không thể nói bản thân mình hoàn mỹ, ngay cả cô cũng không được, cô cũng có rất nhiều tật xấu.
Mạt Mạt: "Cũng thay chị chào hỏi một câu."
Trong lòng Từ Liên nhảy cẵng lên, may mà Liên Mạt Mạt giữ mặt mũi cho cô ta: "Được, em nhất định chuyển lời."
Triệu Phi muốn nói chuyện nhưng Từ Liên đã kéo Triệu Phi đi rôi, Mạt Mạt nhìn bóng lưng hai người, đã nhìn thấu chút tâm tư nhỏ của Từ Liên.
Bên này Từ Liên vừa đi, Chu Tiếu đến căn tin, bụng của Chu Tiếu lại lớn hơn rồi, ánh mắt Mạt Mạt nhìn chằm chằm, Chu Tiếu này thật sự tính toán đến việc sinh ra một đứa nhỏ giả à?
Bởi vì Chu Tiếu giả mang thai nên dáng vẻ cũng đủ liều lĩnh, Mạt Mạt nhìn Chu Tiếu đủ hai lượt, cứ thể mà ăn cho mập.
Chu Tiếu thấy tất cả mọi người đều đang rộng lượng với mình, cắn răng, lại chịu đựng thêm mấy tháng, chịu đựng mấy tháng là được.
Ánh mắt Chu Tiếu nhìn đến Liên Mạt Mạt, đáy mắt hiện lên sự đố ky, Liên Mạt Mạt cũng mang thai, nhưng da thịt so với cô ta đều tốt hơn, ông trời thật không công bằng.
Mạt Mạt ăn cơm xong, cả đoàn người quay lại lớp học, trên đường trở về, Mạt Mạt phát hiện rõ ràng tân sinh viên và sinh viên cũ khác nhau, tân sinh viên tỉnh thần phấn chấn, tuổi trẻ, ánh mắt của bọn họ đều sẽ đặt nhiều ở trên những vật mới mẻ hơn, đi vào sân trường, tâm tư cũng không đặt lên chuyện học tập, sức mạnh học tập xem ra kém hơn so với hai khoá đầu.
Học kỳ mới khai giảng qua nhanh, mà ở trong trường cũng không phát sinh ra chuyện gì lớn ở học kỳ mới này, ngược lại là họ hàng nhà Hướng Hoa âm ï xảy ra chuyện rồi.
Mạt Mạt vừa lái xe vừa hỏi: "Gặp chuyện không may rồi hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận