Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 486. Thuyết phục giải ngũ 2

Chương 486. Thuyết phục giải ngũ 2Chương 486. Thuyết phục giải ngũ 2
Thuyết phục giải ngũ 2
Dương Diệp nghe Hà Liễu khóc đến đau cả óc, lúc này cô ta mới ngừng khóc, bà ấy thở phào nhẹ nhõm, chào hỏi Mạt Mạt và bảo cô ngồi xuống: "Cháu ấy à, đang mang thai đấy, giữ lại cho bản thân ăn, nhà bác có đủ mọi thứ mà."
Mạt Mạt cười: "Bác à, bánh canh cháu làm cũng không tệ, bác có muốn ăn thử không ạ?"
Dương Diệp đã từng ăn bánh canh, thật sự có chút nhớ nhung: "Được, bác nếm thử đồ cháu nấu."
Tiền Y Y mở miếng vải che giỏ, Mạt Mạt sợ nguội nên bọc thêm một miếng bông. Y Y mở miếng bông và lấy túi giấy kraft ra, bánh canh vẫn còn ấm, Y Y tìm một cái đĩa và đũa rồi lấy bánh ra.
Dương Diệp gắp một cái trước, cắn một miếng, nước canh tràn ra, không còn nóng, mùi vị vừa phải: "Thật sự rất ngon, cháu nấu ăn giỏi đấy!"
Mạt Mạt cười: "Cháu thích nấu ăn nên hay mày mò ạ."
Dương Diệp ăn một cái, không nhịn được lại ăn thêm một cái nữa, thấy con dâu thích ăn nên bà để đũa xuống. Bà ấy nhìn sáu cái còn lại, để lại hai cái cho con trai, một cái cho bạn già, ba cái cho con dâu.
Y Y cũng ăn hai cái, mẹ chồng đặt đũa xuống nên Y Y cũng đặt đũa xuống.
Dương Diệp đẩy đĩa cho Y Y: "Ăn đi, ba cái còn lại cho Đổng Hàng và cha chồng con."
Y Y lắc đầu: "Mẹ, buổi tối chúng ta ăn chung."
Dương Diệp nghe thấy thoả đáng, vỗ tay Y Y: "Bưng vào bếp trước đi!"
"Vâng!"
Nhà Dương Diệp không thiếu thịt và bột mì nên bà hỏi Mạt Mạt để lấy kinh nghiệm: "Cháu gái à, nói cho bác biết cháu làm như thế nào đi!"
Mạt Mạt cũng không giấu giếm, cô giải thích tất cả các phương pháp và những điểm cần chú ý hai lần. Dương Diệp làm bánh bao cũng rất ngon, bà nhanh chóng nhớ kỹ: "Hoá ra điểm quan trọng nằm ở bì và thạch bì heo, bác nhớ rồi."
Hà Liễu rất ghen tị, cô ta đến đây được một lúc rồi. Từ khi Dương Diệp biết chuyện của cô ta, bà không còn nhiệt tình với cô ta nữa, nếu không có chuyện cô ta cứu mạng bà thì chắc Dương Diệp sẽ không để cô ta đến nhà.
Hà Liễu ho khan một tiếng, Dương Diệp cau mày nói: "Tiểu Hà, bác đã hiểu rõ yêu cầu của cháu, bác sẽ xử lý cho cháu, cháu trở về chờ tin đi! Sau này không cần tới đây nữa."
Hà Liễu biết rằng sau khi cô ta cầu xin thì ân tình coi như đã được trả, nhưng cô ta thực sự không còn lựa chọn nào khác: "Cảm ơn trung đoàn trưởng Dương, làm phiền bác ạ."
Hà Liễu nhận được lời đảm bảo bèn đứng dậy rời đi. Dương Diệp thở dài: "Cô gái ngoan, sao lại nghĩ quẩn như vậy chứ? Đàn ông đã có vợ, của người khác tốt như vậy à?"
Tất cả phụ nữ đều cùng một giống, họ không thích phụ nữ chen chân vào hôn nhân của người khác, ở trong lòng Dương Diệp, Hà Liễu đã không còn có ấn tượng tốt nào nữa.
Mạt Mạt khá tò mò về những gì Hà Liễu yêu cầu? Y Y chớp mắt, tỏ ý lát nữa sẽ nói cho cậu biết.
Dương Diệp kéo Mạt Mạt: "Sau này cháu rảnh rỗi cứ đến đây chơi nhé. Xem bác này, cháu đang mang thai, đâu đâu cũng có tuyết, cháu ở nhà vẫn tốt hơn. Nếu cháu đến thì cũng phải bảo Triều Dương đưa đi, như vậy bác mới yên tâm."
Mạt Mạt cười nói: "Cháu nghe bác."
Mạt Mạt ngồi nói chuyện một hồi, Y Y tiễn Mạt Mạt rời đi. Đi ra ngoài, Y Y mới thì thầm: "Hà Liễu không thể ở lại đoàn văn công nữa, người trong đoàn cô lập cô ta. Tôn Tiểu Mi không buông tha cho cô ta, vài ba hôm đến đánh cô ta một lần. Hôm nay cô ta bị tát vài cái, ngày hôm sau bị đá vài cái, dù Hà Liễu có bao nhiêu cái miệng cũng không thể ngụy biện được nữa. Quân đoàn tìm cô ta nói chuyện, ý muốn thuyết phục cô ta giải ngũ."
Mạt Mạt khẽ mở miệng, Tôn Tiểu Mi hành động thật nhanh.
Y Ynói: "Không ngờ Tôn Tiểu Mi lại giỏi đến vậy, Hà Liễu sợ cô ấy, nhưng không muốn giải ngũ nên chỉ có thể cầu xin mẹ chồng tớ. Cô ta muốn làm lính hậu cân."
Mạt Mạt không nói nên lời: "Cô ta biết chọn ghê nhỉ."
Sau khi Y Y kết hôn với Đổng Hàng thì cô ấy cũng hiểu biết về quân đội: "Chẳng thế à, cô ta rất biết cách chọn, lính hậu cần nữ có trợ cấp cao và có đãi ngộ tốt."
Mạt Mạt nói: "Tớ về đây."
Y Y lo lắng nói: "Ừ, đi chậm một chút."
"Tớ biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận