Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 215. Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 1

Chương 215. Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 1Chương 215. Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 1
Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 1
Thấy Mạt Mạt cất phiếu đi, Vương Lâm cười nói: "Chị nói cho em biết nhé, phiếu là không cố định đâu, đôi khi sẽ có thay đổi. Ví dụ như phiếu bông và phiếu trà sẽ tương đối khan hiếm."
Lý Cường: "Nhiều nhất chính là mấy ngày lễ ấy, có đầy các loại phúc lợi. Vào ngày 1/5 có phát phiếu thịt một cân, phiếu đầu một cân, phiếu đậu phụ hai cân, còn có hai phiếu trứng gà nữa."
Ánh mắt Mạt Mạt sáng lấp lánh, chế độ đãi ngộ này cũng quá tốt rồi, Vương Lâm cười: "Ngày lễ gần đây nhất là Trung thu, đến lúc đó em sẽ biết."
Mạt Mạt gật đầu, cô vốn tưởng rằng phúc lợi của nhà máy thép đã tốt rồi. So sánh rồi mới biết, phúc lợi của nhà máy thép cũng không đủ nhìn, vẫn là phúc lợi của cửa hàng bách hóa tốt hơn.
Đầu tháng phòng kế toán không có nhiều việc để làm, chủ nhiệm Triệu uống trà đọc báo, Vương Lâm đan áo len, Lý Cường xem sách tranh, thật sự là rất thoải mái.
Mạt Mạt lặng lẽ chọn vài tờ báo, rất nhanh đã đọc xong, nhàn rỗi đến phát hoảng. Ngày mai cô cũng sẽ mang sợi len tới, tranh thủ lúc này đan hết áo len cho cả nhà.
Buổi trưa Mạt Mạt ăn ở căng tin, buổi tối mới vê nhà, em trai út kéo tay Mat Mạt: "Chị, hai con cá vẫn còn sống đấy!"
Mạt Mạt nhìn hai con cá chép vẫn còn bơi lội tung tăng trong bể nước: "Vậy thì chúng ta cứ để nuôi trước đã, không ăn vội."
"Dạ, nhà chúng ta vẫn còn cá khô mà."
"Anh ba, anh tư của em đâu rồi?"
"Hai anh ấy đi tìm anh Thắng Lợi, hỏi chuyện ngày mai đi học trở lại."
Mạt Mạt yên tâm, hỏi em trai: "Buổi tối em muốn ăn gì?”
Thanh Xuyên ngẩng đầu: "Em muốn ăn cà tím, còn muốn ăn ớt xào trứng gà nữa."
"Được rồi, hôm nay sẽ nghe em, tối nay chúng ta ăn khoai tây hầm cà tím với ớt xào trứng gà."
Thanh Xuyên hơi rối rắm: "Chị, chúng ta ăn như vậy có quá xa xỉ không?"
Mat Mạt cúi đầu: "Không tệ đấy, em còn biết xa Xi nữa à?"
"Em biết mà, khẩu hiệu ở góc đường đấy, em không biết nên hỏi anh ba."
"Thanh Xuyên thật ngoan, nhưng mà nhà chúng ta không xa xỉ. Chỉ cần là đồ ăn cho mấy em ăn thì không có cái gì là xa xỉ hết."
Thanh Xuyên gật đầu thật mạnh: "Dạ."
Mạt Mạt để em trai tự chơi, cô phải tính toán tốn bao nhiêu tiền để tính sổ sách, sau khi xác nhận không có vẫn đề gì mới bắt đầu nấu cơm.
Ăn cơm tối xong, Điền Tình tò mò lật xem mấy loại phiếu con gái được phát, sau khi xem đủ rồi mới để con gái cất đi, giọng điệu đắc ý: "Con gái mẹ đúng là không thua kém ai cả, mấy sư phụ trong căng tin biết con làm việc ở cửa hàng bách hóa đều hâm mộ mẹ con đấy! Nói là mẹ sinh được một đứa con gái tốt, có phúc nữa!"
"Mẹ, sau này nhất định mẹ có thể hưởng phúc dày mài”
Điền Tình ôm con gái: "Được, sau này mẹ sẽ nhờ phúc của con."
"Ha ha, nhất định rồi."
Mạt Mạt từ phòng ngủ của mẹ đi ra, cặp song sinh: "Chị ơi, hôm nay là ngày chị được trả lương đấy."
"Hai đứa có ý gì?"
Cặp song sinh: "Chị, đây là phần tiền lương đầu tiên trong cuộc đời của chị, bọn em cũng muốn có phần."
Mạt Mạt không nói nên lời: "Muốn xin tiền thì cứ nói cho xong, hai đứa còn tìm cớ này cớ nọ vòng vèo làm gì chứ, mỗi đứa một đồng."
Ba anh em nhận tiền, vui mừng đến nhảy cẵng lên: "Chị, chị là tốt nhất."
Mạt Mạt bật cười, ba thằng nhóc này.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt dậy rất sớm, bởi vì hôm nay các em trai phải trở lại trường học, cô phải chuẩn bị bữa trưa để may em trai mang theo ăn vào buổi trưa.
Mạt Mạt nấu cơm hạt kê vàng, cá khô hầm cà tím, lại luộc thêm ba quả trứng gà. Cô dùng ba hộp cơm đóng gói lại, bỏ vào trong cặp sách của ba anh em, lại từ trong túi lấy ra mấy cái kẹo, bỏ vào mỗi hộp một cái.
Chờ Mạt Mạt chuẩn bị xong hết mới gọi ba anh em rời giường, Điền Tình: "Con cứ nuông chiều ba đứa chúng nó đi! Người nào không biết còn tưởng rằng ba đứa chúng nó là ba đứa con gái đấy."
Mat Mat cười khẽ: "Con có thể nuông chiều ba đứa thêm được mấy năm nữa chứ? Qua thêm hai năm nữa, con có muốn nuông chiều thì bọn chúng cũng không cho! Mẹ, ăn nhanh đi, sắp đến giờ đi làm rồi."
"Được rồi, mẹ ăn trước đây."
Ba anh em mơ mơ màng màng làm vệ sinh cá nhân xong thì Điền Tình đã đi làm rồi, chờ ba anh em ăn cơm xong thì Mạt Mạt cũng đã dọn nhà xong.
Mạt Mạt thu dọn bàn ăn rồi nói: "Thức ăn buổi trưa chị đã để sẵn trong cặp sách ba đứa rồi. Cơm trưa bị nguội thì ba đứa mang đến căng tin hâm lại cho nóng đã rồi ăn, đã biết chưa?"
"Bọn em biết rồi."
"Được rồi, mau đi học đi."
Ba anh em đeo cặp sách: "Chị, bọn em đi trước đây" "Ư, đi chậm thôi nhé." "Bọn em biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận