Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1524. -

Chương 1524. -Chương 1524. -
Chờ Tề Hồng hết bận, uống hết hai chén nước mới đến tìm Mạt Mạt: "Từ khi ảnh chụp được treo lên là bận chết tôi rồi."
Mạt Mạt: "Tóm lại là cô đã định ra ngày khai trương chưa? Cô cứ ghi chép như này cũng không được, tôi thấy cô ghi hẹn trước đã có hơn 50 người rồi."
Tê Hồng lau mồ hôi: "Tôi cũng không nghĩ đến sẽ đắt hàng như vậy, tôi vẫn chỉ tuyên truyền bằng khung ảnh thôi, nếu như dựa theo lời cô nói đi tuyên truyền, vậy thì tôi còn bận chết."
Mạt Mạt cười: "Bây giờ cô cũng đủ bận rộn rồi, hơn 50 người, nếu như cô chụp một bộ ít nhất một tiếng, đấy là thuận lợi, nếu như không thuận lợi cũng phải hai tiếng, hiệu suất một ngày năm người, đã xếp hàng tới hơn mười ngày rồi."
Tê Hồng cũng phát sâu, một bộ ảnh chụp tám cái, tám bộ quần áo, thay quần áo rồi chụp hình, quả thực tốn thời gian, cũng may phí chụp ảnh kếch xù đã an ủi cô ấy.
"Tôi nghĩ, dự định chủ nhật tuần này khai trương, ai đi làm cũng được nghỉ, cũng náo nhiệt."
Mạt Mạt ừ một tiếng: "Không phải cô vẫn luôn cân nhắc cô mua một mặt tiền cửa hàng khác để làm øì sao? Cũng sửa sang đi, chỉ dùng để tiếp đãi đưa ảnh chụp, dùng để đón tiếp khách hàng, bên này chỉ để chụp ảnh, tách ra cũng tránh cho khách tới lại luồng cuống tay chân."
Tề Hồng: "Được, hai ngày này tôi đi sắp xếp."
Bây giờ đã là giữa trưa, Mạt Mạt đứng dậy: "Đi thôi, tôi mời cô ăn cơm."
Tê Hồng đã sớm đói bụng rồi: "Đi đi."
Mạt Mạt cũng không chiêu đãi Tề Hồng ăn cơm gì đó tốn thời gian, chỉ ăn trưa đơn giản, buổi chiều Tề Hồng còn phải làm việc, nhưng Tê Hồng sẽ không hẹn trước nữa, phải chờ tới khai trương.
Mạt Mạt cũng trở về công ty, gọi điện thoại cho Chương Lỗi, cậu ấy báo cáo tiến độ, nhà cửa đã sửa sang gần xong, quần áo cũng đã nhận được.
Mạt Mạt cũng thử thách Chương Lỗi từ chuyện này, ngược lại cậu ấy có năng lực, làm rất cẩn thận.
Mạt Mạt cúp điện thoại cảm thấy cô nhặt được món hoi lớn rồi, lúc trước cô vừa vặn bắt gặp đúng lúc Chương Lỗi khó khăn nhất, nếu như qua nửa năm nữa, Chương Lỗi dựa vào chính mình cũng có thể thoát ra khỏi tình cảnh khốn cùng.
Buổi chiêu Mat Mat mở cuộc họp, gần đây công ty hoàn thành tờ đơn đặt hàng của Kỳ Dung, sau đó lại nhận một khoản của anh ta, bây giờ cũng không phải máy móc, mà chính là các loại linh kiện tỉnh vi, hơn nữa còn là mua với số lượng lớn, đây là dự định trở về làm nghiên cứu.
Ngày hôm sau, Mạt Mạt ra ngoài nói chuyện, vừa vặn đụng phải Ngụy Vĩ, Mạt Mạt cũng mới biết, Ngụy Vĩ cũng không hợp tác với Thẩm Triết, anh ta vân dựa theo quỹ đạo phát triển như lúc ban đầu.
Mạt Mạt rất kinh ngạc: "Anh có biết là, anh đã bỏ qua cơ hội lên như diều gặp gió không?"
Dĩ nhiên là Nguy Vĩ biết, chỉ cần móc câu lên, phát triển nghiên cứu thành công, anh ta không cần khổ cực như vậy nữa: "Nhưng tôi càng muốn dựa theo kế hoạch lúc đầu hơn, làm đến nơi đến chốn."
Mạt Mạt trêu đùa: "Anh cũng đã biết Kỳ Dung cũng dự định làm linh kiện phải không?"
Ngụy Vĩ cũng là có chút tai mắt: "Có nghe nói, cho nên tôi dự định qua một thời gian ngắn nữa cũng sẽ ủy thác cho công ty của cô mua sắm máy móc."
Mạt Mạt đã biết: "Hoan nghênh bất cứ lúc nào."
"Cảm ơn! Lúc ấy có thể cho tôi giá cả thiết thực, tôi tương đối nghèo."
Mạt Mạt bĩu môi, còn lâu cô mới tin, hiện tại khắp nơi đều đang phát triển, các loại linh kiện cung không đủ cầu, nhóm này chưa sản xuất xong, lượng công việc mấy tháng sau đã có rồi, Nguy Vĩ sao có thể thiếu tiền.
"Ở trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn."
Ngược lại Nguy Vĩ không nói gì, bây giờ nói nhiều cũng uổng phí, chờ đến lúc nói lại bàn bạc cũng không từ chối.
Buổi tối Mạt Mạt tan làm về nhà, bọn nhỏ đã trở về rồi, mấy đứa lớn Tùng Nhân, đang ngăn Mễ Mễ lại, không cho Mễ Mễ ra ngoài.
Mê Mễ thì lại hoang mang nhìn các anh các chị, may mà lá gan của cô bé đã lớn thêm không ít, nếu như đổi lại là trước kia, đã khóc rồi.
Mạt Mạt vào nhà cau mày: "Mấy đứa lớn các con đang làm gì thế?"
Biểu cảm của Tùng Nhân cứng đờ, vậy thì quá đúng lúc rồi, vừa chặn Mễ Mễ đã bị mẹ thấy, thấy vẻ mặt nghiêm túc của mẹ, Tùng Nhân vội vàng giải thích: "Chúng con cũng chỉ vừa ngăn Mễ Mễ cũng chưa nói, không phải muốn bắt nạt Mễ Mễ đâu, chỉ là không muốn Mễ Mễ đưa tiền cho Đại Song!"
Mạt Mạt nhìn về phía Mễ Mễ: "Tại sao Đại Song lại phải vay tiền?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận