Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1111.-

Chương 1111.-Chương 1111.-
Vân Kiến gật đầu: "Cuối cùng ông nội đã bớt giận rồi, cảm ơn chị đã nhắc nhở Đình Đình."
Mạt Mạt cười: "Cảm ơn gì chứ, ông cậu nguôi giận thế nào vậy?"
Vân Kiến: "Hai người anh trai của Đình Đình tới, ban đầu ông nội không gặp, cũng là vì trút giận thay em, trong lòng ông nội rất chắc chắn, chỉ là nghĩ đến thành ý của Đình Đình và các anh trai cô ấy, vài ngày sau, ông nội mới gặp, thấy mấy anh của Đình Đình thật thà, trong lòng bớt giận một chút, chị cũng biết đấy, tính cách của ông nội, cũng không cho mấy người anh của Đình Đình thể diện."
Mạt Mạt nói tiếp: "Ông cụ tức giận xong, việc này cũng qua đi."
Vân Kiến gật đầu: "Vâng, ông nội hết giận rồi, nên bây giờ em mới ra ngoài được."
Mạt Mạt tính thời gian: "Không đúng, hết giận đã mấy ngày rồi, sao bây giờ em mới ra ngoài?"
Vân Kiến có chút ngượng ngùng: "Chuyện là, sau đó bệnh tình của em cứ lặp đi lặp lại, bây giờ mới bồi dưỡng khoẻ lên được."
Mạt Mạt không vạch trần Vân Kiến, trong lòng Vân Kiến có chuyện, trong lòng tích trữ hoả khí, cho nên mới lặp đi lặp lại, Vân Kiến thực sự đặt Trịnh Đình Đình vào trong lòng.
Mạt Mạt thấy cổ Vân Kiến vẫn đỏ, như này là vẫn còn có việc chứ đâu,"Hôm nay em đến không chỉ là đến thăm chị đúng không? Nói đi, còn có chuyện gì?"
Vân Kiến gãi đầu: "Hì hì, chị, em muốn đính hôn, em và Đình Đình muốn đính hôn trước, chờ tốt nghiệp rồi kết hôn."
Mạt Mạt nhướng mày: "Đính hôn?”
Vân Kiến gật đầu: "Vâng, đính hôn."
Mạt Mạt hỏi: "Sao không kết hôn luôn?"
Vân Kiến giải thích: "Đầu tiên là tuổi tác của bọn em tương đối nhỏ, chúng em cũng không vội mà kết hôn, thứ hai là em muốn đi theo giáo sư đến phương Nam một chuyến, chờ em trở lại, vừa lúc Đình Đình tốt nghiệp, thứ ba cũng là nguyên nhân ở Đình Đình, cô ấy muốn làm việc kiếm tiền nhiêu hơn, phụ giúp các anh nuôi mấy đứa em trai em gái, cô ấy không muốn sau khi kết hôn, cứ thế mà tiêu tiền của em."
Mạt Mạt: "Trong lòng hai đứa nắm chắc là được, Đình Đình không vừa học vừa làm nữa hả? Dự định đi làm thuê rồi?"
Vân Kiến: "Đây là chuyện cuối cùng mà hôm nay em đến tìm chị, chị quen biết nhiều người, chị giúp em giới thiệu một người đi."
Mạt Mạt quả thực biết không ít người, nghi ngờ hỏi: "Sao em không cho Đình Đình đến công ty của Thẩm Triết hoặc Thanh Nghĩa?"
Vẻ mặt Vân Kiến đau khổ: "Đình Đình không muốn ỞŸ lại vào em quá mức, các anh trai của cô ấy đã giáo dục cô ấy từ nhỏ, phải có khí khái, phải độc lập." Mat Mạt hiểu ý của Van Kien: "Cho nên muốn tìm chỗ không quen biết, có thể âm thầm chăm sóc Đình Đình?"
Vân Kiến gật đầu: "Vâng, nhưng người quen của em đều làm học thuật, kinh doanh thì thật sự không quen biết ai."
Mạt Mạt: "Được rồi, chị biết rồi, việc này giao cho chị."
Vân Kiến cười: "Vâng."
Mạt Mạt tiễn Vân Kiến ra ngoài, lúc trở về trong đầu lướt qua những người bạn làm kinh doanh, những người này có một phần là quen biết với Thẩm Triết, có một phần là chiến hữu đã xuất ngũ của Triều Dương, còn có một phần là bạn bè của Thanh Nghĩa và Khởi Hàng.
Trong đầu Mạt Mạt thoáng qua một người, người thật sự không ít, hình như là bạn bè cũ trước kia với nhà họ Trang, Mạt Mạt cũng không tính vào, chút chuyện nhỏ này, không phiền phức đến trên người bạn bè cũ.
Mạt Mạt còn đang sàng lọc để chọn một chút, thứ nhất phải gần trường học, thứ hai, môi trường làm việc cầu tiến, nhân viên không thể quá tạp nham, nghĩ nửa ngày, nghĩ đến chiến hữu của Triều Dương mở cửa hàng lương thực.
Hiện tại đã bắt đầu vào những năm 80, lại bởi vì kinh tế tăng tốc nhanh, phiếu lương thực đã biến mất khỏi thị trường nhanh hơn so với đời trước, bây giờ đi mua lương thực đều là đưa tiền mặt. Từ khi công ty mua bán không còn là thị trường chủ đạo nữa, các loại cửa hàng theo thời thế mà sinh ra, có năng lực thì mở cửa hàng lương thực, mở cửa hàng đồ ăn, bán chạy vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận