Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 230. Liên Xuân Hoa 2

Chương 230. Liên Xuân Hoa 2Chương 230. Liên Xuân Hoa 2
Liên Quốc Trung nương theo ánh đèn trong nhà nhìn về phía sân, vừa rồi trở ve không chú ý, hiện tại vừa nhìn thì đều đã nở hoa rồi, cũng đến lúc phải làm giàn: "Được, con cứ giao cho cha."
Ngày hôm sau đi làm, không nghĩ tới Tôn Tiểu Mi lại đến làm việc, vết bầm tím trên mặt vẫn chưa giảm, bước chân đi đường cũng hơi khập khiễng nhưng tâm tình lại không tệ, còn chào hỏi Mạt Mạt, ngâm nga khúc nhạc nhỏ rồi lên lầu.
Mạt Mạt là người từng trải, mấy ngày không gặp, hình như là Tôn Tiểu Mi yêu đương rồi? Tốc độ này cũng quá nhanh, tuy nhiên vừa nghĩ đến thời đại này có những người chỉ cần hôm nay nhìn vừa mắt ngày mai liền cưới thì cũng không có gì ngạc nhiên cả.
Trở lại văn phòng, Mạt Mạt mới nhớ tới, hiện tại cô đang đi làm. Nếu có đối tượng thì phải báo cáo, khi kết hôn cũng phải viết đơn xin đăng ký kết hôn.
Mạt Mạt lấy giấy bút ra, bắt đầu viết thư cho Trang Triều Dương, hỏi anh đã đánh máy báo cáo chưa. Buổi chiều tan tâm, cô đến bưu điện gửi thư, sau đó đi đến cửa hàng thực phẩm phụ.
Lúc này đã vào tháng bảy, rau quả phương Nam đều đã xuống, bắt đầu vận chuyển số lượng lớn về phía bắc. Nếu gặp may thì ở cửa hàng thực phẩm phụ có thể mua được rau. Hai ngày nay, chỉ cần Mạt Mạt có thời gian thì cô đều sẽ đến đây dạo một vòng.
Hôm nay rất may mắn, lại còn có cà chua, tuy răng chỉ còn lại có năm sáu quả nhưng đã rất hiểm có khó tìm rồi.
"Đồng chí, cà chua giá bao nhiêu?"
"Một cân hai hào, mỗi người được mua hai cân."
"Cân cho tôi hai cân."
Đồng chí bán cà chua nói được, thấy trên giỏ chỉ còn lại một quả cà chua, cô thấy tận mắt đồng chí bán cà chua đem quả cuối cùng cất đi, đây là định mang về nhà.
Chuyện này cô đã thấy không chỉ một lần, cũng không có gì lạ hết, đây là quy tắc bất thành văn ở cửa hàng thực phẩm phụ rồi.
Mạt Mạt về đến nhà, vừa bước vào phòng khách đã ngây ngẩn cả người, trong nhà có khách tới thăm. Thời gian đã qua quá lâu, trí nhớ của cô đã hơi mơ hồ, suy nghĩ cả nửa ngày mới nhận ra người phụ nữ đang ôm đứa bé chính là Liên Xuân Hoal
Nếu như nói kiếp trước người mà cô hận nhất chính là Liên Thu Hoa, như vậy người mà cô luôn cảm kích trong lòng chính là Liên Xuân Hoa.
Cha cô qua đời, trong nhà bọn họ không ai dám lui tới, chỉ có Liên Xuân Hoa lén lút giúp đỡ rất nhiều. Đến khi mẹ cô qua đời, mấy em trai còn nhỏ, cũng là một thời gian sau đó, Liên Xuân Hoa nấu ăn chăm sóc cho mấy đứa em trai cho đến khi anh cả trở về mang mấy đứa em đi, phần tình cảm này, Mạt Mạt vẫn luôn nhớ rõ.
Tính cách của Liên Xuân Hoa hoàn toàn giống với bà nội, cô ay thiện lương và chăm chỉ, lân duy nhất cô ấy chống đối ông nội chính là kiên trì muốn gả cho Vương Đại Hà. Cuối cùng mặc dù thắng lợi nhưng sau ba ngày trở về thăm nhà lại bị Mẫn Hoa đuổi ra khỏi nhà, bởi vì có tin đồn là Vương Đại Hà mạng cứng, khắc chết cha mẹ, sợ bị khắc chết nên ngay cả con gái mình cũng không nhận nữa. Từ đó đến nay, Xuân Hoa cũng không còn trở về nhà.
Mạt Mạt nhẩm tính thời gian, lúc này Vương Đại Hà đã dựa vào tay nghề nuôi cá xuất sắc của mình mà được đặc cách vào làm ở công ty cấp nước và tiếp thị, phụ trách mấy ao cá do công ty cấp nước và tiếp thị đứng tên.
Liên Xuân Hoa năm nay hai mươi hai tuổi, mười tám tuổi kết hôn, bốn năm sống cuộc sống gian khổ, lại sinh thêm hai đứa con nên làn da đã không còn mịn màng nữa, nhìn giống như người hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi.
Đối với cháu gái cả, Liên Quốc Trung cũng không có ấn tượng gì, nhưng từ lúc vào nhà đến giờ ánh mắt rất thành thật, ánh mắt sẽ không gạt người: "Con gái, đây là chị họ của con, tên là Xuân Hoa."
Liên Xuân Hoa ôm chặt đứa con trai trong ngực, đối mặt với cô em họ xinh đẹp, cô ấy rất căng thẳng: "Mạt, Mạt Mạt lớn vậy rồi à, thật xinh đẹp."
Mạt Mạt đưa tay kéo tay Liên Xuân Hoa: "Đúng vậy, đã nhiều năm không gặp rồi."
Liên Xuân Hoa bởi vì quanh năm tiếp xúc với nước nên da tay có nhiều vết xước, cuống quít rút tay lại: "Ä, tay chị thô ráp lắm, sợ làm đau tay em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận