Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 72. Hướng Triều Dương toàn năng! 2

Chương 72. Hướng Triều Dương toàn năng! 2Chương 72. Hướng Triều Dương toàn năng! 2
Hướng Triều Dương toàn năng! 2
Trên đường trở về, Hướng Triều Dương không dám đùa giỡn tâm cơ nữa. Anh nhanh chóng đạp xe, lúc về đến nhà đã là mười giờ rưỡi.
Mạt Mạt chuẩn bị bếp lò rồi lấy ra mì trắng: "Hôm nay em làm mì sợi, anh muốn ăn cái gì?"
"Anh ăn gì cũng được."
Mạt Mạt suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thì hôm nay không làm mì thịt kho nữa, chúng ta làm canh thịt nhé. Số trứng gà rừng nhặt được, bảy quả chúng ta làm trứng ốp la, còn ba quả chúng ta luộc để chiều mấy thằng nhóc thối mang đến trường rồi ăn."
Mạt Mạt vừa nói vừa trộn mì, nghĩ đến sau này cứ cách ba ngày năm ngày lại được ăn thịt một lần, nhịn không được nở nụ cười.
Hướng Triều Dương vẫn không đi ra ngoài, đứng bên cạnh Mạt Mạt, cúi đầu nhìn nụ cười điềm tĩnh của Mạt Mạt, trái tim lạnh lùng cứng rắn như dần bị hòa tan. Ánh mặt trời chiếu vào phòng bếp, giống như giữa hai người có hàng ngàn hàng vạn sợi dây liên hệ.
Đến đúng giờ, cặp song sinh dẫn theo em trai út đi học, vê, Hướng Triều Dương bưng mì đặt lên bàn: "Rửa tay ăn cơm đi."
Ba thằng nhóc vui quá đỗi, được ăn mì trắng rồi. Bọn chúng nhanh chóng rửa tay, Liên Thanh Nghĩa nói: "Có anh Triều Dương ca ở đây thật tốt, ngày nào cũng được ăn đồ ngon, em không muốn anh đi chút nào cả."
Mạt Mạt cầm đũa gõ đầu Liên Thanh Nghĩa: "Thằng nhóc này, em nói cái gì thế hả? Ăn cơm cho đàng hoàng đi."
Liên Thanh Nghĩa nháy mắt với Hướng Triều Dương, trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ, con mắt đảo vòng vòng.
Em trai út nhìn trứng ốp la ở trong chén: "Chị ơi, sao lại có trứng ốp la thế?"
"Nhặt được trứng gà rừng đấy. Chị còn luộc thêm ba cái nữa, chút nữa mấy đứa mang đi học đi, mỗi đứa một cái."
Liên Thanh Nhân hỏi: "Chị tìm được cả ổ trứng gà rừng luôn à?”
Mạt Mạt kể lại những trải nghiệm buổi sáng một lần, ánh mắt cặp song sinh có vẻ thèm thuồng vô cùng, chỉ đáng tiếc không dám mở miệng xin đi. Buổi chiều cầm theo trứng gà, thành thành thật thật đi học.
Buổi chiều Hướng Triều Dương đi ra ngoài một chuyến, Mạt Mạt lục lọi tìm trong không gian. Mấy ngày nay tuy rằng Hướng Triều Dương ăn ở nhà cô, cũng coi như trả lại chút nhân tình cho Hướng Triều Dương, nhưng với số lượng thức ăn mà anh bắt được mang về, nhà cô vẫn là bên chiếm lợi.
Trong lòng Mạt Mạt có chút áy náy, chiếm lợi của người ta thì cả người đều không thoải mái. Hơn nữa cô lại cảm thấy mình mắc nợ Hướng Triều Dương vì anh đã giúp cô giải quyết chuyện Hướng Hoa. Không được, nhất định cô phải trả lại phần nhân tình này.
Đến buổi chiều Mạt Mạt lấy ra vải bông trắng, cắt vải dựa theo số đo của Hướng Triều Dương, cô định làm cho Hướng Triều Dương một chiếc áo sơ mi trắng.
Mạt Mạt cũng không biết chiều nay Hướng Triều Dương về nhà từ lúc nào, cô vẫn luôn ở trong phòng cắt áo sơ mi, lúc cô bước ra là đã đến giờ cơm chiều rồi.
Nhìn thấy mấy con cá đã được làm sạch trong nhà bếp cô liền hỏi: "Số cá này là anh bắt được đấy à?”
"Ừ, anh thấy bên bờ sông băng tan, có mấy con cá bơi tới hít thở oxy nên bắt được vài con."
Mat Mat vây quanh Hướng Triêu Dương mấy vòng: "Ngay cả bắt cá cũng biết, thật sự toàn năng mà, không đúng, anh không biết nấu cơm."
"Anh có thể học."
"Anh nói nhỏ quá, em không nghe rõ anh nói gì hết."
Ánh mắt Hướng Triều Dương né tránh: "Anh nói là, mấy con cá này tối nay em định nấu món gì?"
"Hôm nay hầm cá đi, vừa lúc trong nhà vẫn còn lại một ít miến, làm cá hầm ăn cùng miến."
Mạt Mạt vội vàng vào phòng bếp ngâm miến, đốt lửa nâu cơm. Tháng này nhà cô nhận được gạo cao lương, hơn nữa lần này Hướng Triều Dương mang gạo đến, trong nhà có gần mười cân gạo. Mạt Mạt múc một chén gạo cao lương lớn, lại trộn hơn phân nửa chén gạo, bắt đầu nấu cơm chiều.
Về phần món ăn, cô làm một phần rau trộn mộc nhĩ, hầm một con cá chép nặng hơn ba cân, cặp song sinh ăn thẳng bụng: "Thơm quá, ăn ngon quá đi!"
Mạt Mạt thu dọn xong, ôm túi xách định đi ra ngoài: "Hai đứa có ai đưa chị tới nhà chị Triệu Tuệ một chuyến được không?"
Liên Thanh Nghĩa đứng dậy: "Chị, muộn như thế này rồi chị còn đến nhà chị Triệu Tuệ làm gì?"
"Chị qua đó may mấy thứ."
Cặp song sinh không muốn ở nhà Triệu Tuệ: "Chị, hay là thế này, bọn em đưa chị qua đó rồi lát nữa tới đón chị sau được không?"
"Cũng được."
Hướng Triều Dương nhìn chăm chú vào mấy chị em ra cửa, ánh mắt xoay chuyển!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận