Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 999. Người Giúp Việc 1

Chương 999. Người Giúp Việc 1Chương 999. Người Giúp Việc 1
Nhà họ Vương Mạt Mạt có biết đến, nhà họ Vương vốn cũng làm nghề buôn bán đồ cổ, nhưng họ không may mắn như nhà họ Trang, có sự chỉ điểm của nhà họ Thẩm, nhưng nhà họ Vương tổn hại không ít, tuy nhiên là vẫn lấy lại được một ít, còn được bồi thường cho không ít tiền.
Nhà họ Vương năm nay xuống vùng duyên hải làm ăn bán đồ cổ, người nhà họ Vương đều là những đại sư cấp bậc chuyên gia, làm ăn buôn bán đồ cổ cực kì tốt.
Mat Mạt "Nhà họ Vương cũng không xem bình hoa đã trực tiếp đưa tiền rồi?"
Trang Triều Dương cười nói,"Bọn họ mới không ngốc đâu, đừng nhìn người nào cũng có dáng vẻ tiên phong đạo cốt, trong xương tủy họ cũng là thương nhân đó, ông cụ Vương lúc tới Dương Thanh đã nhìn thấy đôi bình hoa này rồi."
Trí nhớ của Mạt Mat rất tob Anh nói là đôi bình hoa để trên giá ấy hả?"
"Đúng, đúng là đôi bình hoa đó, lần trước Khởi Hành kết hôn, ông nói đã nói với anh rồi, nhưng anh không bán, cái này không phải dùng tiên nên anh bán rồi."
Mạt Mạt không hiểu về đồ cổ, nhưng lúc này có thể bán được đến năm mươi nghìn, có thể thấy giá trị của cái bình này, Mạt Mạt nói: "Thực ra đợi giá cả sau này còn tăng nữa, bây giờ bán rồi không phải quá đáng tiếc sao?"
Trang Triều Dương nói: "Không đáng tiếc, đôi bình hoa này ông ngoại bày ở bên ngoài, cho thấy cũng chẳng phải đồ quý giá lắm, đồ quý giá ông ngoại không để ra bên ngoài đâu! Em yên tâm đi, anh hỏi chị rồi, anh cũng chẳng ngốc, chị nói với anh, giá trị của cái bình này cũng không đáng giá một góc cái cốc mà An An kiếm được đâu."
Trang Triêu Dương nhắc tới con trai, lòng chua xót, vợ mình đã có rất nhiều tiền rồi, những đồ sưu tầm của con trai cũng tăng giá nữa, nếu không phải anh có những đồ cổ quý giá mà ông ngoại để lại cho, tài sản của anh trong nhà còn chẳng bằng con út, cái này gọi là gì chứ?
Mạt Mạt không biết nỗi lòng của Trang Triều Dương, ngồi một lúc,"Giờ cũng không còn sớm nữa, em đi nấu cơm trước, anh nối thông hết đồ điện trong nhà đi, cất mấy cái đồ nhỏ nhặt đi nhé!"
"Được."
Bắt đầu từ hôm nay, cả nhà sống trong tứ hợp viện, người trong nhà vẫn ít đi một chút, trông lại càng thêm trống trải.
Sáng sớm mai, nhà Mạt Mạt có khách, mời cả nhà chị và Thanh Nghĩa, giáo sư Lý và nhà Chu Dịch tới chơi.
Sáng sớm Trang Triều Dương dậy nấu đồ ăn sáng, nhà Thanh Nghĩa đến trước, Thanh Bách nghỉ phép về Dương Thành rồi, phải mấy hôm nữa mới quay lại. Cả nhà Chu Dịch tới cuối cùng, Mat Mat gặp được Chu Dịch,"Khó khăn lắm mới gặp được anh, từ lúc bọn anh đến thủ đô gặp mặt được một lần, giờ cũng gần một năm rồi."
Bên tóc mai của Chu Dịch điểm bạc, đây là do lo lắng quá mức, nhưng người lại trông trầm ổn hơn rất nhiều, cười nói: "Chẳng có cách nào, quả thực quá bận rộn, hôm nay mới được nghỉ ngơi."
Trang Triều Dương,"Hôm nay không say không vê."
Chu Dịch đồng ý một cách sảng khoái,'Được."
Giáo sư Lý vẫn ngồi bên ngoài vườn hoa, giáo sư Lý yêu thích hoa.
Cơm trưa là do Trang Triều Lộ và Mộng Nhiễm cùng làm, Mạt Mạt và Bàng Linh hai bà bầu nghỉ ngơi, hai bàn đầy đồ ăn, ăn mãi cho tận bốn giờ chiều mới xong.
Trang Triều Dương và Mộng Nhiễm giúp thu dọn sạch sẽ rồi mới đi về, mọi người đều về hết rồi, nhưng giáo sư Lý vẫn chưa về, Mạt Mạt thấy giáo sư Lý định mở miệng mấy lần, hỏi,"Thầy đến chơi có gì cứ trực tiếp nói, không cần cố kị ạ."
Giáo sư Lý nói: "Thế thì được, thầy cứ trực tiếp nói luôn, thầy thấy nơi này hơi lạnh lẽo, phòng trống cũng nhiều, con gái với con rể của thầy được điều ra tỉnh khác làm rồi, trong nhà hiện giờ chỉ có một mình thầy, thầy suy nghĩ, thây chuyển đến đây ở, vừa hay có thể dạy mấy đứa trẻ ngoại ngữ, em thấy thế nào?" Mat Mat Duong nhiên hoan nghênh rồi ạ, cho dù thay không dạy mấy đứa bé ngoại ngữ, em cũng hoan nghênh thầy đến."
Giáo sư Lý vui vẻ,"Thế thì được, ngày mai thầy dọn đến ở."
Bạn cần đăng nhập để bình luận