Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1618. -

Chương 1618. -Chương 1618. -
Sau khi Mễ Mễ và Thất Cân được thêm vào các loại máu chó thì không có hảo cảm với Tôn Nhuy.
Mạt Mạt nghĩ đến Tôn Nhuy, đã quên không ít những chuyện mấy năm về trước, ấn tượng không còn sâu nữa, sau này Tôn Nhuy vẫn luôn trốn tránh cô, cho tới bây giờ cũng không chọc vào cô, Mạt Mạt cũng chỉ nhìn một cái rồi quên.
Bây giờ lại nhớ tới, thật sự không có nhiều thâm thù đại hận, nếu như quả thật có, thì cô cũng sẽ không nói bất cứ một câu nào với Tôn Nhuy.
An An thấy Mễ Mễ và Thất Cân truy hỏi đến cùng về Tôn Nhuy, cậu bé đợi chị dâu Tôn về phòng rồi mới nói cho em trai và em gái biết, không nên tin Tôn Nhuy.
Mạt Mạt nghe mà muốn cười, An An vẫn luôn cảnh giác với Tôn Nhuy, thật ra chưa từng tiếp xúc, có thể là trực giác mà đời trước mang tới nên trời sinh An An không thích Tôn Nhuy.
Sau đó Mạt Mạt phát hiện, số lần Tôn Nhuy đến đại viện có chút nhiều, mỗi lần đều lấy lý do là bồi dưỡng tên tuổi của Đại Song, thật ra chỉ ở chung với Đại Song nửa tiếng, sau đó lại tới đây.
Mạt Mạt im lặng, cũng nói gần nói xa biểu lộ ra ý tứ, không có việc gì thì đừng đến nữa, chúng ta không thân.
Nhưng Tôn Nhuy cứ coi như nghe không hiểu, cứ mặt dày lên, quả thật là vô địch.
Mạt Mạt nhìn thấy Tôn Nhuy ăn bát cơm thứ hai: "Cô không phát hiện ra là cô béo lên à, cô là ngôi sao đó, phải thường xuyên chú ý đến vóc dáng."
Tôn Nhuy không thèm để ý chút nào: "Tuổi tác của tôi không còn nhỏ nữa, đã chẳng cần chú trọng nữa rồi, tôi cũng định chuyển đổi hình mẫu rồi, không diễn cô gái trẻ tuổi nữa."
Mạt Mạt tính toán, Tôn Nhuy cũng 30 rồi, quả thực không còn nhỏ, Mạt Mạt nhẫn nhịn cảm xúc phẫn nộ, xuống khỏi bàn ăn.
Thứ bảy Trang Triều Dương trở về, Mạt Mạt kể chuyện Tôn Nhuy, Trang Triều Dương cau mày: "Cô ta cứ đến à?"
Mạt Mạt gật đầu: ""Đúng vậy, không biết nghĩ gì, không đi vào, còn mang theo không ít quà cho bọn nhỏ."
Trang Triều Dương nghe Mạt Mạt nói đến Tôn Nhuy thì nắm được trọng điểm: "Tuổi tác của Tôn Nhuy cũng không nhỏ, lại không nghĩ tới việc tìm một người nào đó?”
Mạt Mạt: "Chúng ta và cô ta không thân, lại nói còn có sự ngăn cách, cô ta có tìm hay không, không liên quan gì đến chúng ta."
Trang Triêu Dương cười: "Anh cảm thấy, Tôn Nhuy chỉ là cô đơn, cho nên cứ hết lần này tới lần khác tìm đến đây, bản thân mình có gia đình là được rồi." Mat Matngam lại, Trang Triêu Dương nói thật sự là có lý, về sau sẽ cô đơn, huống chi từ nhỏ đã không nhận được tình thân, thật ra trong lòng là sợ hơn là cô đơn.
Biểu cảm của Mạt Mạt có chút kỳ lạ, Tôn Nhuy như này là tới nhà cô để tìm tình thân hả? Khả năng có lẽ đúng là như vậy.
Trang Triều Dương đối với cô em gái cùng cha khác mẹ này, đã không còn có ý kiến sâu sắc nữa, khả năng đã chết theo Hướng Húc Đông rồi, rất nhiều chuyện đều thoảng qua như mây khói, anh cũng đã chôn cất Hướng Hoa, đối với Tôn Nhuy cũng không còn mâu thuẫn nữa.
Dù sao đám người cũng không còn trẻ, một ngày trôi qua là đã ít đi một ngày, còn không bằng ở bên cạnh người nhà nhiều hơn, có đôi khi những chuyện đã từng buồn rầu trong quá khứ đã không còn cần thiết nữa rồi.
Trang Triều Dương không quan tâm Tôn Nhuy có tới hay không, Mạt Mạt cũng mặc kệ, nhưng trong lòng cô vẫn có chút cảnh giác, đây là thói quen của cô.
Rất nhanh Tôn Nhuy đã không quay lại, về sau mới biết được, Tôn Nhuy đi quay phim rồi, chí ít phải mấy tháng là sẽ không gặp được.
Mạt Mạt cũng đi vào giai đoạn bận rộn, giai đoạn đầu của công ty chuẩn bị hoàn thành, đã tách ra triệt để, công ty hàng xa xi mới thành lập, bởi vì mới thành lập nên có không ít việc, cất nhắc phân công nhân viên, lượng công việc của Mat Mat vân rất nhiều, chờ đến lúc Mạt Mạt được nhàn rỗi đã là chuyện của một tháng sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận