Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 459. Anh hùng 1

Chương 459. Anh hùng 1Chương 459. Anh hùng 1
Anh hùng 1
Mạt Mạt liếc nhìn, đúng thật, Hà Liễu bị ngã nặng, ngồi hồi lâu cũng không đứng dậy được, người phủ đầy tuyết, bò lên mấy lần rồi lại ngã, Mạt Mạt nhìn thôi cũng thấy đau.
Tề Hồng càng cười vui vẻ, vừa rồi cô ấy chê bên ngoài lạnh nên vội vàng về nhà, bây giờ ôm Mạt Mạt đứng ở xa xem kịch.
Mạt Mạt kéo khăn quàng cổ, lạnh quá, cô không chịu được nữa: "Tôi về trước đây, lạnh quá."
Te Hồng xem cũng đủ rồi: "Tôi cũng đi về."
Mạt Mạt cúi đầu đi tới, Tê Hồng ôm tay Mat Mạt: "Chờ một chút, cô nhìn phía trước xem."
Mạt Mạt ngẩng đầu lên, Hứa Thành và Tôn Tiểu Mi đi ngang qua Hà Liễu, Hứa Thành đỡ Hà Liễu dậy, Hà Liễu không đứng vững lại suýt ngã. Hứa Thành đưa tay ra đỡ, không biết đã nói gì với Tôn Tiểu Mi, sau đó dìu Hà Liễu đi ra ngoài.
Tôn Tiểu Mi giữ vẻ mặt lạnh lùng, đợi Hứa Thành đi xa mới xách túi đi tới, đi ngang qua Mạt Mạt, cô ấy gượng cười: "Tôi sắp về Dương Thành vài ngày, cô có øì cân mua không? Lúc về tôi mang về cho."
Mạt Mạt lắc đầu: "Tôi vừa từ Dương Thành trở về, đã mua đủ thứ. Trời sắp có tuyết rơi rất to, có thể đường sẽ bị tắc, cô cũng mau về đi."
Tôn Tiểu Mi cau mày: "Cha tôi tổ chức sinh nhật nên tôi phải vê, đường tắc thì tắc thôi, tôi đi trước đây"
"Được, đi đường cẩn thận."
"Cảm ơn!"
Te Hồng chờ Tôn Tiểu Mi đi rồi mới lẩm bẩm: "Hứa Thành không đưa vợ lên xe mà lại đưa Hà Liễu đi, anh ta mất trí rồi phải không?"
"Cô không thấy Hứa Thành và Tôn Tiểu Mi có sắc mặt không tốt à, rõ ràng là hai vợ chông vừa mới cãi nhau. Vẻ mặt Tôn Tiểu Mi lạnh lùng, lại đúng lúc gặp Hà Liễu yếu đuối nhếch nhác, Hứa Thành đưa Hà Liễu đi, có phần giận dỗi Tôn Tiểu Mi, những chuyện khác thì chỉ chó Hứa Thành biết thôi."
Tê Hồng hừ một tiếng: "Vừa rồi Hứa Thành nhìn chằm chằm Hà Liễu, tôi nhìn không ra Tôn Tiểu Mi đang tức giận. Đây là thương hoa tiếc ngọc, Tôn Tiểu Mi cũng xui xẻo, sao lại yêu Hứa Thành chứ?"
"Anh hùng cứu mỹ nhân, Hứa Thành xuất hiện vào lúc Tôn Tiểu Mi bất lực nhất, hảo cảm tự nhiên ập tới. Lạnh quá, tôi phải về đây."
Tề Hồng: "Ừ."
Mạt Mạt về nhà lấy ra một cái chậu để chọn đậu nành và đậu xanh chuẩn bị trồng giá đỗ, Mạt Mạt chọn khá nhiều, khi nào chúng mọc tốt, cô định chia một ít cho mấy người bạn thân.
Buổi chiều chị Vương đến, chị Vương giúp Mạt Mạt lựa bông bẩn: "Mạt Mạt, ngày mai có xe đi thị trấn đấy.” Mat Matngang đầu lên: "Em không thấy báo!"
"Chẳng phải nhà phục vụ hết hàng rồi à, mọi người đều vội, cho nên phản ánh lại với Tiểu Lưu. Sau khi Tiểu Lưu báo cáo đã lập tức nộp đơn xin, chị định ngày mai sẽ đi, em đi không?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Người đông quá, em không đi đâu."
"Đúng là có nhiều người, em cần cái gì thì nói chị, ngày mai chị mang về cho em."
Trang Triều Dương đang muốn xin nghỉ phép, Mạt Mạt không muốn làm phiền chị Vương: "Không cần đâu, chị dâu, chị mua của mình đi al"
"Vậy được, lát nữa chị sang hỏi Tề Hồng."
"Vâng."
Thật ra bông Mạt Mạt mua không bẩn lắm, lúc nhặt ra chỉ nặng hơn nửa cân, không bao lâu đã nhặt xong, chị Vương giúp cô nhặt xong mới về nhà.
Mạt Mạt giặt sạch bông, trải lên bao chờ khô.
Năm cân bông, Mạt Mạt định tiết kiệm hai cân rưỡi, đang làm một cái chăn bông, vải bông đã hết, ở nhà còn vải công nghiệp, Mạt Mạt đã tiết kiệm được trong hai năm qua.
Lưu Miểu gõ cửa, Mạt Mạt bỏ vải xuống đi mở cửa: "Con bé này, lạnh thế này còn đến đây làm gì?"
Lưu Miểu lấy từ trong ngực ra hai gói giấy kraft, đưa cho Mạt Mạt một gói: "Em đã nói với bà nội là có hai chị gái rất quan tâm đến mình, lần này bà ấy gửi lạp xưởng đỏ cho em, trong thư bà nói với em rằng hai gói này gửi cho chị Mạt Mạt và chị Tê Hồng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận