Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1136. Mất tích 2

Chương 1136. Mất tích 2Chương 1136. Mất tích 2
Mất tích 2
Đôi mắt của mẹ Từ đỏ hoe, đi theo phía sau Triệu Tuệ, Triệu Tuệ ném cho Mạt Mạt cái ánh mắt, cô nói: "Ngồi đi"
Mạt Mạt không có ý kiến gì với mẹ Từ, cô rót cho mẹ Từ một ly nước, thời tiết nắng nóng, uống giải khát đi.
Triệu Tuệ không khách sáo uống hết rồi lại uống cả ly trên tay mình.
Đôi tay mẹ Từ nắm lấy ly nước, uống một ngụm nước, cứ liên tục cúi đầu, nước mắt rơi lã chã trên bàn đá, sau đó nhanh chóng dùng tay lau đi.
Mạt Mạt nhìn về phía Triệu Tuệ, hỏi bằng ánh mắt: "Chuyện vì vậy?"
Triệu Tuệ nhún vai một cái, kiểu như chuyện dài dòng lắm.
Sau đó mẹ Từ điều chỉnh lại tâm trạng: "Để các con chê cười rồi."
Mạt Mạt không biết nên tiếp lời thế nào, cô không biết mục đích của Triệu Tuệ khi dẫn mẹ Từ đến là gì.
Triệu Tuệ mở miệng giải thích: "Là thế này, hai ngày nay Từ Liên không có về nhà, mẹ Từ không tìm được người, lại không dám báo án, sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của Từ Liên, vì vậy đã gọi điện thoại cho Từ Binh, Từ Binh đã đưa địa chỉ nhà của chúng ta nên ba ay tìm đến khuôn viên, hy vọng chúng ta có thể giúp đỡ. "
Mẹ Từ tiếp lời: "Từ Liên có đối tượng, nói là người giàu có, nhưng cô hỏi thể nào cô ấy cũng không nói, cô không đồng ý, bảo Từ Liên mang quần áo đổi tiên về, nhưng con bé đó không nghe lời cô, cô rất tức giận nhưng cũng không làm gì được nó, cô rất hối hận, đứa con gái tốt của cô nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì đều là lỗi của cô, nếu lúc đó cô kiên quyết hơn thì cũng không mất cô con gái."
Mạt Mạt nhìn khuôn mặt tiều tụy của mẹ Từ, có lẽ hai ngày qua cũng không thể ngủ ngon.
Mạt Mạt hỏi Triệu Tuệ: "Không tìm thấy người ở nhà họ Phạm sao?"
Triệu Tuệ lắc đầu: "Không có, không có ở nhà họ Phạm, hai ngày nay không thấy người của nhà họ Phạm, nếu như thấy thì chị đã không đến rồi."
Triệu Tuệ không muốn quan tâm đến chuyện của Từ Liên, nhưng Từ Binh cầu xin đến chỗ của Liên Thanh Bách thì Triệu Tuệ chỉ còn cách giúp đỡ, con người của Từ Binh cũng không tệ.
Mạt Mạt nói: "Đợi em một chút."
Mạt Mạt đi tìm Vương Thiết Trụ hỏi về hành trình gần nhất của Phạm Đông thì ra Phạm Đông đã đến phía nam không ở Thủ Đô.
Mạt Mạt nhanh chóng quay trở lại: "Có lẽ Từ Liên đã đi theo Phạm Đông đến phía nam, khoảng thời gian này sẽ quay trở về, cô về nhà đợi đi!" Mẹ Từ cũng hôm nay đến khuôn viên mới biết đối tượng của con sống ở khuôn viên, còn là cán bộ cao cấp có nhà riêng, bà ấy nghe thấy lời của Mạt Mạt, bà ấy không cảm thấy vui mừng mà ngược lại còn lo lắng, một cô gái bình thường đi theo người ta đến phía nam, đừng có làm chuyện ngu ngốc gì, chuyện này liên quan đến cả đời của người phụ nữ đó.
Thời đại này không chỉ mẹ Từ bảo thủ mà tất cả phụ nữ đều bảo thủ, mẹ Từ bắt đầu lo lắng cho con gái, nếu như kết hôn thì lo lắng bị nhà trai coi thường, nếu không không kết hôn thì con gái phải sống sao đây.
Trong lòng mẹ Từ đầy lo lắng, trong đầu suy nghĩ về rất nhiều các khả năng, khi biết con gái không phải mất tích thì nói: "Cảm ơn các con, làm phiền các con rồi."
Triệu Tuệ thấy Mạt Mạt không có ý định trả lời liền tiếp lời: "Bây giờ cô hãy an tâm về nhà đi, người không có mất tích đâu al"
Mẹ Từ mặt dày nói: "Cô còn có một thỉnh cầu, chuyện của Từ Liên đừng để cho người khác biết nhé?"
Mạt Mạt và Triệu Tuệ nhìn nhau một cái, gật đầu, mẹ Từ cảm kích nói: "Cảm ơn, rất cảm ơn các con, các con đều là người tốt."
Mẹ Từ nói xong liền bỏ đi, bà ấy còn phải trở về nói với ông cụ, kẻo ông cụ lại đi tìm khắp nơi.
Mẹ Từ đi rồi, Mạt Mạt hỏi: "Anh cả giúp đỡ Từ Binh như vậy là có ý muốn bôi dưỡng sao?"
Triệu Tuệ lắc đầu: "Em còn không hiểu anh cả em sao, anh ấy giống như em vậy, rất ghét phiên phức, anh ấy biết rõ Từ Liên phiền phức, bây giờ lại có liên quan đến nhà họ Phạm, anh cả của em còn tránh né không kịp nữa sao! Lần này giúp đỡ cũng vì Từ Binh cũng không tệ, hai là họ cũng là chiến hữu từng cùng nhau ra chiến trường, chị nghe theo ý của anh cả em, đây là lần cuối cùng giúp đỡ Từ Binh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận