Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 60. Lùi một bước không phải là trời cao biển rộng mà là vực sâu vạn trượng 2

Chương 60. Lùi một bước không phải là trời cao biển rộng mà là vực sâu vạn trượng 2Chương 60. Lùi một bước không phải là trời cao biển rộng mà là vực sâu vạn trượng 2
Ngô Mẫn đối với nhi tử bảo bối vô cùng cưng chiều: "Được rồi được rồi, mẹ sai rồi."
Thì ra nguyên nhân Liên Thu Hoa trở nên khác thường là ở đây! Mạt Mạt ngược lại không quan tâm, nhưng con đường này không rộng lắm, mẹ con Hướng Hoa ngăn cản ở chỗ này, cô và Triệu Tuệ đừng nghĩ tới việc đi qua được.
Không đợi Mạt Mạt đưa ra quyết định quay ngược lại, Ngô Mẫn liếc mắt một cái đã nhận ra Mạt Mạt: "Là cháu à?”
Mạt Mạt nhíu mày, cô kéo tay Triệu Tuệ muốn quay lại, Ngô Mẫn vội vàng ngăn lại: "Dì cần nói chuyện với cháu!"
Phía trước có Ngô Mẫn chặn lại, phía sau là Hướng Hoa, Mạt Mạt không đi được: "Có việc gì ạ?"
Tuy rằng Ngô Mẫn không hiểu rõ Hướng Triều Dương cho lắm, nhưng Hướng Triều Dương không phải là người mà ai cũng có thể đến gần, nhất là phụ nữ. Lần đầu tiên bà ta nhìn thấy Liên Mạt Mạt, liền biết Hướng Triều Dương đối với cô gái này là không giống như những người khác.
"Cháu và Hướng Triều Dương là có quan hệ gì?"
Không đợi Mạt Mạt trả lời, Hướng Hoa đã vọt tới, âm trầm nói: "Em biết Hướng Triều Dương à?" Ngô Man bắt được trọng điểm: "Con trai, con biết cô ấy à?"
Hướng Hoa không nghe Ngô Mẫn hỏi, vội vàng muốn lấy được đáp án từ miệng Mạt Mạt, một lần nữa nhấn mạnh: "Em biết Hướng Triều Dương phải không?”
Triệu Tuệ đã choáng váng, sự tình phát triển ngoài dự liệu của cô ấy.
Ngô Mẫn phản ứng lại, chẳng lễ con trai bà ta cũng coi trọng cô gái này à? Ánh mắt giống như muốn ăn thịt Mạt Mạt.
Mạt Mạt cảm thấy nếu như ánh mắt có thể giết chết người, phỏng chừng cô đã trở thành thi thể, trầm mặc một hồi, không đưa ra được đáp án thì cô đừng hòng đi được, vậy nên cô liền thống khoái thừa nhận: "Œó quen."
Hướng Hoa lại lý giải những lời này thành Mạt Mạt và Hướng Triều Dương chính là đối tượng của nhau.
Còn Ngô Mẫn lý giải là chính miệng Mạt Mạt thừa nhận quan hệ, không được, bà ta làm sao cho phép Hướng Triều Dương cưới người khác chứ, nhà của lão Trang bất tử kia nhất định phải là của bà ta.
Ánh mắt Ngô Mẫn bất thiện, nói: "Cháu có biết Hướng Triều Dương và Ngô Giai Giai là một đôi hay không? Tuổi còn nhỏ không lo học cho giỏi, lại học theo hồ ly tỉnh, không có gia giáo. Di xem cha mẹ cháu cũng không phải thứ tốt lành gì."
Nếu nghe mấy lời nói của Ngô Mẫn, đổi lại là mấy cô gái nhỏ bình thường thì đã sớm xấu hổ đỏ mặt khóc rồi, đáng tiếc người đối mặt lúc này chính là Mạt Mạt.
Mạt Mạt đánh giá Ngô Mẫn từ trên xuống dưới: "Cháu có gia giáo hay không thì dì cũng phí tâm rồi, nhưng mà, dì không có gia giáo thì cháu cũng biết đấy, lì lợm la liếm đàn ông có vợ, bức tử nguyên phối, đì xem cháu nói có đúng không?"
Mạt Mạt mặc kệ sắc mặt Ngô Mẫn khó coi thế nào, đám nói cha mẹ cô ấy, cô liền làm người ta tức chết, vậy nên chỉ chuyên môn giẫm lên chỗ đau: "À, đúng rồi, Ngô Giai Giai là cháu gái của dì nhi? Xem ra cái tật la liếm đàn ông là di truyền rồi, bám lấy đàn ông không chịu buông, giống như đã mấy đời chưa từng thấy qua đàn ông vậy. Mấy người lớn trong nhà dì sẽ không như vậy chứ?”
Khuôn mặt Ngô Mẫn đã tím bầm như màu gan heo: "Gô..."
Mạt Mạt hừ một tiếng: "Dì à, đừng có cô này cô kia gì hết, cháu có tên. Còn nữa, đừng để cháu nghe thấy dì chửi bới cháu nữa, nếu không thì cháu cũng không ngại nói chuyện với phòng tổ chức của bệnh viện thành phố, dì không suy nghĩ cho bản thân mình thì thôi đi, cũng phải suy nghĩ cho chủ nhiệm Hướng nữa chứ. Nếu chủ nhiệm Hướng không có việc làm, cũng sẽ không tốt lắm đâu."
Mạt Mạt lười để ý tới mẹ con Ngô Mẫn, kéo tay Triệu Tuệ đã choáng váng đi xa.
Mạt Mạt cũng không sợ Ngô Mẫn làm chuyện gì, cô chính là người từ tương lai quay trở ve đây. Van còn ba tháng nữa là bão táp sẽ đến, cô quá biết cách lợi dụng cái gì để làm vũ khí, đừng ai bức bách cô, nếu không thì ai cũng đừng hòng có quả ngọt để ăn.
Ngô Mẫn tức giận thiếu chút nữa não ứ máu, đã nhiều năm như vậy rồi, ngoại trừ Hướng Triều Lộ ra thì đây là lần đầu tiên còn có người phụ nữ có thể làm cho bà ta tức giận thành ra như vậy. Được, được lắm, giờ đây còn dám uy hiếp bà ta nữa.
Ánh mắt Hướng Hoa vẫn đuổi theo Mạt Mạt, liếm liếm môi, bạn gái Hướng Triều Dương, nếu anh ta đoạt lấy, Hướng Triều Dương sẽ phản ứng như thế nào? Chỉ cần nghĩ đến đó là máu đã sôi trào rồi.
"Mẹ, sau này mẹ đừng chọc đến Liên Mạt Mạt nữa."
"Cái gì?"
"Con nói đừng chọc Liên Mạt Mạt nữa, nếu mẹ làm Mạt Mạt khó xử, con cũng không nhận mẹ nữa đâu."
Ngô Mẫn lúc này mới thật sự hộc máu, có ai làm người ta thương tổn hơn cả con ruột mình đâu.
Triệu Tuệ lấy lại tỉnh thần, hưng phấn nói: "Mat Mạt cậu quá lợi hại."
Mạt Mạt nhân cơ hội giáo dục Triệu Tuệ: "Người hiền bị người bắt nạt, ngựa hiền bị người cưỡi. Lúc nên cứng rắn thì phải cứng rắn, lui một bước không phải là biển rộng trời cao mà là vực sâu vạn trượng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận