Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 865.Ami1

Chương 865.Ami1Chương 865.Ami1
Mat Mat dẫn bọn nhỏ đi tới: "Nguy Vi lại là anh à?”
Nguy Vĩ cười: "Cô cũng tới à?"
Mạt Mạt giơ máy ảnh lên: "Anh đừng có hiểu lầm, tôi tới chơi, khác với mục đích của anh, anh thì sao?"
Nguy Vĩ không hề che giấu điều gì: "Tôi biết được tin tức từ chỗ Hướng Hoa, cho nên tới xem một chút, nơi này thật đẹp, tương lai nhất định sẽ càng đẹp."
Mạt Mạt nhớ kỹ, món làm ăn đầu tiên của Nguy Vĩ bắt đầu lúc tốt nghiệp, khi đó vì tiền mà còn bán cả đồ cổ, nhưng cũng rất có quyết đoán, lập tức thu mua dây chuyền sản xuất của một nhà, chỉnh sửa lại trang thiết bị sản xuất lại một lần, một lần hành động chiếm lĩnh thị trường.
Mạt Mạt sửng sốt một chút, đời trước Nguy Vĩ cũng chưa tới nơi này, Hướng Hoa xuất hiện, cũng gián tiếp thay đổi một số vận mệnh của Nguy Vĩ.
Biểu cảm của Mạt Mạt kỳ lạ: "Hướng Hoa nói cho anh à?"
Nguy Vĩ có chút xấu hổ ho khan: "Cũng không phải, cô cũng biết, Hướng Hoa phái người theo dõi tôi, tôi cũng tìm người, không nghĩ tới nghe được bọn họ thảo luận chuyện huyện Ngô, nên tôi mới tới."
Mạt Mạt thầm nghĩ, thủ phủ không hổ danh là thủ phủ, đã sắp xếp tai mắt đến bên cạnh Hướng Hoa, lợi hại.
Nguy Vĩ đùa giỡn nói: "Cô sẽ không đi nói cho Hướng Hoa đấy chứ?"
Mạt Mạt: "Đương nhiên tôi sẽ không nói rồi."
"Vậy thì tốt rồi."
Mạt Mạt hỏi: "Tới chỗ này có cảm nhận gì không?"
"Nhiều cảm nhận, tôi không nghĩ tới bên này phát triển nhanh như vậy, tôi đến bên này đi lòng vòng không ít chỗ, tôi nghĩ là, suy nghĩ của mình rốt cuộc có đúng hay không, ở bên này khắp nơi đều là cơ hội, phải rồi, tôi còn chứng kiến tuyển chọn đội kiến trúc, đây là muốn xây nhà mà."
Tuyển đội kiến trúc là Thẩm Triết tuyển, đội kiến trúc trong nước đều là những đoàn thể nhỏ, không có công ty xây dựng, trong chốc lát không gom được đủ người.
Mạt Mạt không cho rằng Nguy Vĩ nhắc đến đội kiến trúc chỉ là tuỳ ý nhắc đến mà thôi, thử hỏi: "Anh dự định làm à?"
Nguy Vĩ lắc đầu: "Tôi không có ý định, tôi có người bạn có ý này, thật ra cậu ấy đã thành lập rồi, chỉ là chưa nghĩ tới làm lớn, cậu ấy chưa có việc làm, lần này tôi tới đây là đúng rồi, cậu ay có thể thành lập để nhận lấy."
Mạt Mạt: "Xây một toà nhà là phải mất thời gian học tập, việc này mà xong về sau bên này xây dựng sẽ càng ngày càng nhiều, có rất nhiều công trình." Nguy Vĩ cười: "Quả thực là vậy, công trình không ít đầu."
Nguy Vĩ còn muốn đi dạo nữa, nói chuyện với Mạt Mạt một lúc, anh ta đã rời đi.
Mạt Mạt chụp không ít ảnh, mua rất nhiều hải sản tươi mới, còn mua không ít hoa quả khô, hoa quả khô Mạt Mạt đóng gói rồi gửi bưu điện về, hải sản cũng mua một ít đồ khô.
Mạt Mạt gửi bưu điện về Dương Thành không ít, Mạt Mạt lại lòng vòng mấy ngày, trò chuyện việc thường ngày với bà nội Khâu, còn hoàn thành bức tranh thêu nhỏ với bà nội Khâu.
Lần này Mạt Mạt ở thành phố Z mười hai ngày, thấy sắp sang năm mới rồi, Mạt Mạt nên lên đường trở vê thủ đô rồi.
Bà cụ Khâu rất buồn: "Trong nhà toàn là cháu trai, lớn thì đều bận rộn, nhỏ thì suốt ngày chỉ thích chơi, hai người già chúng ta rất cô đơn, nháy mắt cháu lại sắp đi rồi."
Mạt Mạt xếp quần áo, ngồi dậy: "Bà nội, sang năm cháu lại đến, sẽ ở lâu hơn một thời gian."
Bà cụ Khâu nghe vậy thì mừng rỡ: "Cháu nói rồi đấy nhé, bà để trong lòng rồi, sang năm ở với bà nhiều hơn."
Mạt Mạt cười: "Sang năm chắc là cháu sẽ thực tập ở công ty của anh họ, nói không chừng sẽ ở thêm đó, đến lúc đó bà đừng chê cháu phiền nhé."
"Vậy thì tốt quá, bà nội không phiền, cháu ở bao lâu cũng không phiên."
Bà cụ Khâu vui vẻ, bắt đầu giúp đỡ Trương Ngọc Linh thu dọn đồ đạc cho Mạt Mạt, lúc cô tới đồ đạc không ít, bây giờ đi cũng không ít đồ.
Đồ ăn, đồ dùng đều có, những thứ Mạt Mạt mua đã gửi bưu điện về, nếu không thật sự không cầm được hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận