Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 669. Xem Mắt 1

Chương 669. Xem Mắt 1Chương 669. Xem Mắt 1
Mạt Mạt đón lấy An An thì An An mới buông cha ra, Mạt Mạt nói,"Nhanh tới ăn cơm đi."
Trang Triều Dương rửa tay xong ngồi xuống ăn cơm, Vân Kiến nhìn Tùng Nhân,"Tùng Nhân học bài chưa?”
Tùng Nhân chỉ An An,"Hỏi em."
An An ngồi trong lòng mẹ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, kể hết tình hình mấy ngày hôm nay của Tùng Nhân ra, còn có ý tứ nói vẫn chưa hết, hai tay vin bàn,'Cậu Vân Kiến, An An nói đã đủ tường tận chưa? Nếu chưa đủ tường tận An An có thể nói lại một lần nữa."
Miêu Chí vừa thấy cháu vẫn còn muốn nói tiếp, vội đặt bát đũa xuống/Ai chà, cảnh tuyết bên ngoài không tồi, bà xã à, chúng ta đi dạo quanh sân."
Thẩm Phương phì cười,"Được."
Vân Kiến ấn tay An An/An An kể rất tường tận, không cần kể nữa."
Khuôn mặt An An hiện lên vẻ đáng tiếc, bĩu môi,"Thật ra cháu có thể nói tường tận hơn nữa cơ."
Vân Bình sợ hãi vội vàng và cơm, ăn nhanh ăn chóng, Tùng Nhân vội đặt bát xuống,"Con đi xem cụ ông và cụ bà."
Vân Bình đặt bát xuống,"Đợi cậu nữa, cậu cũng đi" Van Kiến,"...
Cậu bé không nên hỏi trên bàn cơm, giờ không phải là tự đào hố cho bản thân sao?
An An tụt xuống từ lòng mẹ, sáp vào bên cạnh Vân Kiến, đợi Vân Kiến ăn cơm, đây là đang dự định tiếp tục báo cáo một lần nữa.
Mạt Mạt vuốt ve An An, An An đang giở trò xấu xa, buổi sáng An An thường không thích nói chuyện.
Trang Triều Dương ăn cơm xong thì đọn dẹp bàn ăn, Mạt Mạt đứng dựa vào cửa nói,'Lát nữa đi lấy phiếu đi, ông nội nhờ người mua đó, tổng cộng có sáu phiếu."
Trang Triều Dương nhìn giờ,"Được, giờ anh đi luôn."
"Dạ, em làm chút đồ ăn để tối ăn trên tàu."
"Được."
Mạt Mạt muốn đi thủ đô, Vân Kiến và Vân Bình đến chăm sóc ông bà, có Vân Kiến ở đây Mạt Mạt rất yên tâm.
Tàu bảy giờ tối khởi hành, đi mất một ngày một đêm mới tới thủ đô, Mạt Mạt chuẩn bị không ít đồ ăn, Lâm Sâm lái xe tiễn nhà Mạt Mạt ra ga tàu.
Lúc cả nhà Mạt Mạt đến nơi, Trang Triều Lộ đã đứng đợi được một lúc rồi.
Mạt Mạt,"Chị, chị đến sớm quá."
Trang Triều Lộ,"Chị nóng lòng nóng ruột, không ở nhà được." Một lúc nữa mới đến lúc soát vé, Mat Mat ôm An An ngồi cạnh Trang Triều Lộ, ga tàu những năm 76, khá là đông người, mọi người không còn ngồi một mình một chỗ sợ sệt, mà ngược lại cùng nhau nói chuyện, nói đến chỗ kích động còn khuya chân múa tay.
Trang Triều Lộ nghe vậy cũng cười nói,'Đều đã qua hết rồi."
Mạt Mạt gật đầu,"Đúng vậy, đều đã qua hết rồi."
Đến giờ Mạt Mạt vẫn còn nhớ, sau tháng 10 tổ chức lễ quốc khánh, càng có nhiều người đốt pháo, mọi người đều chúc mừng, chúc mừng điều tốt đẹp tới.
Sáu rưỡi thì soát vé, Mạt Mạt không đem theo nhiều hành lý, cô đem nhiều nhất là đồ ăn, Tùng Nhân bế An An, Mạt Mat xách túi, Trang Triều Dương giúp Khởi Thăng xách hành lý, mất hai mươi phút mới lên được tàu.
Ông ngoại mua vé giường nằm, sáu vé giường nằm, bốn cái nằm cùng một khoang, hai cái còn lại bên cạnh, sau khi bàn bạc thì Trang Triều Dương và Khởi Thăng nằm bên khoang bên cạnh.
Lần đầu tiên An An và Tùng Nhân đi tàu, vô cùng mới mẻ, sau khi tàu ra khỏi ga mắt háo hức vô cùng, bò lên cửa sổ ngắm nhìn bên ngoài.
Trang Triêu Lộ để Tiểu Vũ trông con trai nhỏ, nhớ đến Khởi Hàng thì thở dài một câu: "Năm nay Khởi Hàng đã hai mươi lăm rồi, qua năm sau là hai mươi sáu, sao nó vẫn không muốn kết hôn chứ, giới thiệu nhiêu người như vậy rôi mà không vừa mắt ai cả, đúng là làm chị tức chết, Thanh Nghĩa đã có hai con rồi, Thanh Nhân cũng sắp làm cha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận