Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1049. Kéo Theo 1

Chương 1049. Kéo Theo 1Chương 1049. Kéo Theo 1
Tùng Nhân không mở cửa, cậu bé nhớ lời cha dặn, không được tùy tiện mở cửa mà đứng ở trước cửa hoi Ai đó!"
"Tùng Nhân là anh, anh Khởi Hành!"
Tùng Nhân vội vàng mở cửa,'Anh Khởi Hành, sao anh lại tới đây, sao trên đầu toàn mồ hôi thế kia?"
Mat Mạt vừa nhìn Khởi Hành liền hỏi,"Bàng Linh sắp sinh rồi?"
Khởi Hành thở dốc,"Đúng vậy, mợ ơi, cháu đến mượn xe, mẹ cháu đã thu dọn xong đồ đạc rồi."
Mạt Mạt vội vàng lấy chìa khóa trên tủ giày đưa cho Khởi Hành,"Nhanh về đi, lái xe chậm thôi, chú ý an toàn, bây giờ đang có tuyết rơi đó!"
Khởi Hàng túm lấy chìa khóa xe, không kịp nói năng gì khác, cầm chìa khóa xoay người chạy xuống dưới lầu.
Tùng Nhân đóng cửa lại, Mạt Mạt đứng ở cửa sổ ban công nhìn ra ngoài, nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ, tuyết càng ngày càng dày, hy vọng Khởi Hành nhớ lời cô nói, nhất định phải lái xe vững một chút, tim Mạt Mạt lo lắng không thôi.
Lúc buổi tối, Mạt Mạt sai Tùng Nhân canh chừng điện thoại, cô đi nấu bữa tối, nấu mì. Cơm tối ăn được mấy miếng, Mạt Mạt quả thực không có tâm trạng ăn nhiều, cô mong ngóng tin của Bàng Linh.
Lúc tám giờ tối, Mạt Mạt mới đợi được điện thoại của chị, chị gái kích động nói,"Sinh rôi, sinh rôi, sinh một cô nhóc, ôi giời ơi, chị thích chết mất thôi, chị nhà lại có con gái rồi, Mạt Mạt, chị nói cho em biết, cháu gái chị nặng ba cân rưỡi đó, xinh đáo để nha."
Mạt Mạt vừa nghe là con gái thì hai mắt sáng bừng, cô cũng là người thích con gái, nhưng nhà họ Tô với nhà họ Liên đều chỉ có một cô con gái rượu, Tiểu Vũ đi rồi thì lại có một cô nhóc khác tới, chuyện vui lớn, Mạt Mạt nói,"Ngày mai em nhất định sẽ đến thăm."
Trang Triều Lộ khoát tay,"Không cần, bên ngoài tuyết lớn lắm, em ở nhà đi, đợi bọn chị xuất viện rồi thì thăm, cứ như vậy nhé, được rồi, chị cúp máy đây."
Trang Triều Lộ cứ sợ Mạt Mạt đòi đến bệnh viện, cúp điện thoại cái rụp, Mạt Mạt chỉ nghe thấy tiếng máy bận, bất lực đặt điện thoại xuống, Trang Triều Dương đã dặn dò chị gái rồi, chỉ sợ Mạt Mạt xảy ra chuyện gì thôi!
An An và Tùng Nhân là vui mừng nhất, bọn nó tăng thêm bối phận rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, tuyết ngoài cửa sổ khá là dày, Mạt Mạt không đi ra ngoài được, nhưng Tùng Nhân có thể đi. Mạt Mạt đưa tiền mừng đã chuẩn bị sẵn cho Tùng Nhân, Tùng Nhân đi tới bệnh viện tặng quà, về nhà thì mua ít đồ ăn.
Tùng Nhân y chang một ông cụ non, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
An An không đi theo, cậu bé có nhiệm vụ của mình, phải ở nhà trông mẹ. Mat Mat cũng có việc phải làm, cô phải may quân áo cho con, cô vuốt ve cái bụng bầu, tính toán cô cũng sắp sinh rồi.
Bàng Linh nằm viện ba ngày thì xuất viện, mùa đông bệnh viện quá lạnh, Trang Triều Lộ đau lòng cháu gái rượu, làm thủ tục xuất viện, Mạt Mạt đi thăm Bàng Linh.
Bàng Linh được Khởi Hành bế ra ngoài, bị bọc kín mít luôn chỉ lộ ra cái mũi, khắp người kín như bưng. Bàng Linh nằm trên giường nói,"Mợ à, cháu đã nói là cháu cứng cáp lắm, mà Khởi Hành cứ không nghe, cứ bọc cháu kín mít, đi đường cháu sắp tắt thở rồi."
Mạt Mạt ngồi bên giường, nhìn bé con một cái, trêu chọc"Khởi Hành đang lo lắng cho cháu đấy, cháu đừng có xem thường ở cữ, ở cữ không hẳn hoi thì sau mệt người đó."
Bàng Linh thực sự không biết, nếu như không phải cô có thai rồi thì còn coi mình như đàn ông luôn đói
Nhà họ Tô có cháu gái là chuyện vui lớn, Trang Triêu Dương hận không thể khoe tất cả mọi người biết, mở miệng ra là cháu gái tôi thế này, cháu gái tôi thế kia, khiến cho khắp cả đại viện đều biết nhà họ Tô mới có cháu gái.
Thời đại này vẫn có rất nhiều người trọng nam khinh nữ, có người ghen tị Bàng Linh, nói mấy lời chua le chua lét sau lưng,"Vẫn là con trai thì mới tốt, bây giờ chỉ được sinh một đứa, bà Trang, bà đừng giả vỜ vui vẻ nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận