Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 695. Người đàn ông xấu xa 1

Chương 695. Người đàn ông xấu xa 1Chương 695. Người đàn ông xấu xa 1
Mạt Mạt dẫn bọn trẻ đến cửa đại viện rồi, trạm xe buýt phía trước đại viện là một hàng dài vợ quân nhân đang đứng chờ xe, đây đều là đi làm.
Mạt Mạt nheo mắt, vẫn là thành phố lớn tốt hơn.
Cửa hàng thực phẩm phụ, Trang Triều Lộ đã giới thiệu qua, Mạt Mạt đi xuôi một đường, rất nhanh đã tới cửa hàng thực phẩm phụ rồi, đứng ở trước cửa cửa hàng thực phẩm phụ, ngay cả mặt tiền cửa hàng cũng lớn hơn Dương Thành.
Trong cửa hàng thực phẩm phụ đã có không ít người, đều là hộ gia đình lân cận, nhưng chủ lực lại là trẻ con và người già, người lớn đều đi làm.
Mạt Mạt dạo một vòng trong cửa hàng thực phẩm phụ, toàn bộ loại hàng trong cửa hàng, không chỉ có nguyên liệu nấu ăn phương Bắc, còn có mấy thứ hoa quả khô của phương Nam, ngay cả cá biển cũng có mấy loại.
Mạt Mạt híp mắt lại, hôm nay làm một bữa tiệc lớn.
Mạt Mạt mua hai cân thịt mỡ, một miếng đậu phụ, ba mươi quả trứng gà, hai cân dầu, một con cá, cuối cùng là sáu con cá hố, cá hố thì không cần phiếu, nhưng giá rất đắt, một cân cần 3 đồng, không có mấy người mua.
Mạt Mạt thu hoạch tràn đầy, thực phẩm phụ ở thủ đô phong phú, sau này sẽ phong phú hơn. Về đến nhà, Mat Mat đun thịt mỡ thành dầu, giữ lại để lúc nấu đồ ăn thì dùng, tiếp theo xử lý nguyên liệu nấu ăn, thu dọn xong, chuẩn bị buổi tối gọi chị chồng đến ăn cơm.
Vân Kiến đang dạy Tùng Nhân làm bài, An An vẫn luôn nhìn anh trai, Tùng Nhân muốn trộm lười cũng không dám, chỉ có thể ngoan ngoãn làm bài.
Có người gõ cửa thùng thùng, Mạt Mạt ở nhà bếp, Vân Kiến đi mở cửa, ngoài cửa có một thằng nhóc đang đứng, hất cằm lên: "Này, không mời tôi vào nhà ngồi một chút?"
Vân Kiến híp mắt, đóng cửa phịch một tiếng, thiếu chút nữa thì đụng vào cái mũi của thằng bé đứng ngoài.
Tào Cảnh Dật che mũi, bĩu môi, cậu ta chỉ muốn làm bạn với thằng nhóc này thôi mà, bực mình quay người mở cửa về nhà.
Vân Kiến giương lỗ tai nghe tiếng mở cửa, hết chỗ nói rồi, không ngờ thằng nhóc này lại là hàng xóm nhà cậu?
Mạt Mạt đi từ nhà bếp ra hỏi: "Ai vậy?"
Vân Kiến mím môi: "Em không biết."
Mạt Mạt nhìn Vân Kiến vài lần, cậu thật sự nói thật, thật sự cậu không biết, Mạt Mạt thu hồi ánh mắt.
Buổi tối ăn cơm xong, Mạt Mạt đưa cả nhà chị cả xuống lầu, cửa nhà hàng xóm mở, người phụ nữ nhìn thấy Mạt Mạt cười nói: "Chị có thể coi là đã gặp em rồi, tôi qua em không ở nhà, lúc trở ve lại muộn rôi, ngại không quấy ray chị là hàng xóm nhà em, nhà chị họ Tào."
Người phụ nữ kia lớn hơn so với Mạt Mạt, cô cười nói: "Chào chị dâu, em nên thăm hỏi trước mới phải."
Chị dâu Tào cười: "Chúng ta không cần để ý cái này."
Mạt Mạt mời chị dâu Tào vào nhà, vừa định đóng cửa thì sau lưng có một thằng nhóc theo vào, chị dâu Tào sửng sốt một chút, rất nhanh đã giới thiệu nói: "Đây là con trai trưởng của chị, Tào Cảnh Dật, năm nay 17 tuổi, mau tới đây chào cô đi."
Tào Cảnh Dật nhướn mày với Vân Kiến, cười nói: "Cháu chào cô."
Vân Kiến liếc một cái, Mạt Mạt nhận ra đứa trẻ trước mặt, đứa trẻ cầm đầu ở khu này của các cô, cười gọi: "Ai, nhanh ngồi đi."
Chị dâu Tào quan sát căn nhà, nắm được dấu vết, bố cục giống nhà chị ta, nhưng sức chứa có khác biệt rất lớn, ngăn tủ đặt làm riêng khiến cho hai mắt chị ta toả sáng.
Mạt Mạt rót nước cho chị dâu Tào, chị ta cười: "Đừng làm nữa, chị chỉ tới để thăm hỏi, chúng ta là hàng xóm, sau này sẽ sống chung với nhau, về sau em có cái gì không hiểu có thể tới hỏi chị."
Mạt Mạt: "Vậy em cảm ơn chị dâu trước."
"Cảm ơn gì chứ, chúng ta đều là vợ quân nhân, giúp đỡ nhau cũng là điều nên làm." Mặc dù chị dâu Tào đi làm, nhưng ai nên biết thì vẫn biết, trong đại viện không giấu được chuyện gì, nhà hàng xóm mới tới là có bối cảnh, nhìn vào khí chất, gia giáo cũng không tệ, chị ta vui vì giao tiếp với người như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận