Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 589. Người tới 1

Chương 589. Người tới 1Chương 589. Người tới 1
Tùng Nhân bốn tháng rưỡi, cậu nhóc mập, chân đều thành khúc cu sen, lật người vô cùng nhuần nhuyễn, hễ không chú ý một cái là lật người.
Tháng chín, rau trên đất phần trăm đều đã gieo trồng, Mạt Mạt muốn đi dạo vườn rau, rốt cục cũng nhắm được một ngày không có gió.
Mạt Mạt làm cái móc treo, không phải cái loại treo Ở sau lưng của thời đại này, là ở phía trước, Mạt Mạt làm dựa theo ghế địu em bé ở đời sau.
Mat Mạt ôm Tùng Nhân, để đứa nhỏ đối mặt ve phía ngực cô, đi hai bước, rất tốt, Mạt Mạt rất hài lòng.
Hiện tại cổ của Tùng Nhân đã cứng, biết xoay đầu, cảm thấy vô cùng mới lạ, kêu la a a.
Vân Kiến vây quanh Mạt Mạt hai vòng,"Chị, chị thật thông minh."
Mạt Mạt xấu hổ, cô lấy trộm sáng kiến của tương lai, nhưng mà cô không dám rập khuôn, đã đơn giản đi rất nhiều lần rồi.
Mat Mạt đội mũ lên cho Tùng Nhân "Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Vân Kiến xách theo giỏ nhỏ, nắm tay em trai,"Vâng."
Đất phần trăm nhà Mạt Mạt một chút cỏ dại cũng không có, đây đều là công lao của chị dâu Vương, đất phần trăm nhà cô đều là chị dâu Vương hỗ trợ chăm SÓC.
Đất phần trăm nhà Mạt Mạt trông một thửa đậu giác, nửa thửa ớt nhỏ, hai cây dưa leo, bốn cây đậu đũa sừng, bốn cây cà, hai cây cà chua, cuối cùng còn lại một chút đất thì trông một ít cải trắng và rau hẹ.
Rau xanh đã ăn hết, Mạt Mạt lại trồng rau cải xôi.
Đậu giác nhà Mạt Mạt thu hoạch không ít, hôm nay bọn họ chính là đến hái đậu giác, trở về phơi khô.
Mạt Mạt đứng xa một chút, tránh cho lá đậu giác đụng phải Tùng Nhân, cô hái đậu giác bên trên, Vân Kiến và Vân Kiến hái ở dưới.
Nhỏ giỏ rất nhanh đã đầy, Mạt Mạt hái được bốn quả hồng, chà chà sau đó cho Vân Kiến cùng Vân Bình một người một quả, còn lại hai quả mang về làm canh.
Cuối cùng Mạt Mạt còn hái một nắm đậu đũa sừng và ớt nhỏ, giữa trưa làm ớt xào đậu đũa.
Lúc Mạt Mạt dẫn mấy đứa nhỏ trở về, chị dâu Vương vừa vặn đến đất phần trăm, cười nói: "Vừa rồi chị đến nhà em thấy không có ai, liền đoán được em đến bên này."
Mat Mat cười,"Hôm nay thời tiết tốt, một chút gió cũng không có, em đưa Tùng Nhân ra ngoài nhìn mặt trời một chút, thuận tiện hái chút rau trở về, chị dâu tìm em có chuyện gì không?”
Chị dâu Vương nhìn thoáng qua chung quanh không có ai mới nói: "Là như thế này, trong tay em không phải có chút vải thứ cấp sao? Chị muốn đổi với em một chút, đứa em gái út của chị muốn kết hôn, trong nhà thực sự không kiếm được vải nên nhờ chị, chị có phiếu vải, có thể đi mua, nhưng không có vải đỏ bán, chị nhớ từng thấy ở chỗ em cho nên mới mặt dạn mày dày tới."
Mạt Mạt cười,'Là việc này à, được, đi về em lấy cho chị!"
Chị dâu Vương cảm tạ,"Thật sự cám ơn em."
"Quan hệ giữa hai ta là gì chứ."
Chị dâu Vương xách giỏ của Vân Kiến,"Để chị xách giúp cho”
Vân Kiến nhìn Mạt Mạt, Mạt Mạt gật đầu, Vân Kiến nói cảm tạ: "Cảm ơn chị dâu."
Một đứa nhỏ tám tuổi gọi mình là chị dâu, chị dâu Vương thật sự có chút không quen, lên tiếng nói với Mạt Mạt: "Chị biết nhà em nhiều người, thiếu rau xanh, chị suy nghĩ một chút, chị dùng rau và phiếu vải đổi với em, em thấy được không?"
Mạt Mạt tất nhiên vui vẻ, cô còn đang sầu đâu, chút rau ở đất phần trăm ấy không đủ nhét ke răng đâu,"Được, chị dâu, vậy nhà chị làm sao còn rau ăn?”
Chị dâu Vương nói: "Nhà chị còn rau đủ ăn, hồi trước chị còn hái không ít rau dại nữa, cho dù không đủ, chị cũng có thể đi chung quanh đổi, ngược lại là em, trông con sẽ không tiện."
Mạt Mạt nói: "Vậy em không lo lắng cho chị rồi."
Về đến nhà, Mạt Mạt từ trong tủ phòng khách lấy vải ra, đưa vải màu đỏ cho chị dâu Vương,"Chị dâu, chị xem nhiêu đây đủ làm quần áo chưa?"
Chị đâu Vương đo sơ qua rồi nói,'Đủ, đủ, quá đủ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận