Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 697. Xấu xí 1

Chương 697. Xấu xí 1Chương 697. Xấu xí 1
Phạm Đông ra khỏi cửa hàng thì kéo tay Tôn Nhuy: "Đi vội như vậy làm cái gì?"
Tôn Nhuy ra khỏi cửa hàng mới có cảm giác an toàn: "Em sợ mẹ lo lắng."
Phạm Đông híp mắt: "Em biết cô gái vừa đi vào? Cô ấy là ai? Giới thiệu cho anh một chút, em cũng giúp mẹ anh tiêu trừ được một cái tâm bệnh."
Tôn Nhuy rùng mình một cái, kích động quát to: "Anh không thể coi trọng cô ta!"
Đáy mắt Phạm Đông lấp loé, đứa em gái giả này vì sao lại kích động như vậy? Cố ý kích Tôn Nhuy: "Anh cứ coi trọng cô ấy đấy. Anh trai em chính là đến giải quyết chuyện đến tuổi kết hôn đấy, làm em gái, nếu như em quen biết thì giúp anh một chút."
Tôn Nhuy biết mình phản ứng thái quá rồi, chỉnh lại quần áo, để cho bản thân tỉnh táo lại, mỉm cười nói: "Anh, mẹ em cũng quen cô ta, cô ta là em dâu của Trang Triều Lộ, hai đứa nhỏ vừa rồi là con trai cô ta, mặc dù hai người cùng tuổi nhưng cô ta đã kết hôn 9 năm rồi."
Phạm Đông nhướn mày: "Thật sự kết hôn 9 năm rồi hả? Nhìn cô ấy giống như vừa mới trưởng thành, còn trẻ hơn so với em."
Tôn Nhuy nắm chặt tay suy nghĩ: ".. Thật sự đã kết hôn rồi."
Phạm Đông nhớ kỹ Trang Triều Dương, năm đó Trang Trieu Dương trừng trị anh ta không ít, chỉ chớp mắt Trang Triều Dương đã thành một ông già rồi, tính toán tuổi tác thì cũng 36 tuổi rồi.
Sau đó Phạm Đông lại ước ao, Trang Triều Dương thật có phúc khí, tìm được một người vợ không già.
Tôn Nhuy cúi đầu, cô ta muốn về để nghe ngóng, tại sao Liên Mạt Mạt lại tới?
Bên chỗ Mạt Mạt, mãi cho đến khi thịt vịt nướng được đưa lên, Tùng Nhân và An An mới ngưng miệng, hai mắt đều nhìn chằm chằm thịt vịt nướng, liếm môi, manh nha trèo qua Mạt Mạt.
Mạt Mạt hạ quyết tâm, nhất định phải mua máy ảnh, cô muốn chụp lại dáng vẻ khi còn bé của mấy đứa nhỏ, chờ sau này có con dâu, có thể chia sẻ với con dâu, vì suy nghĩ này mà mắt Mạt Mạt sáng lên chút.
Tùng Nhân và An An rùng mình một cái, sao mắt mẹ lại sáng như vậy? Vì sao luôn nhìn bọn nó?
Buổi chiều ve đến nhà, bọn nhỏ đang học bài, Mạt Mạt liếc nhìn tư liệu ôn tập, ghi lại những chỗ trọng điểm, lượng công trình rất lớn, Mạt Mạt mất ba ngày mới chuẩn bị xong,
Tư liệu ôn tập được chuẩn bị kỹ càng, sau đó chính là bài tập, bài tập phải làm nhiều loại đề, sau đó đi dọc theo đó, dùng suy nghĩ của chính mình triển khai ra những loại đề có thể biến đổi, nếu có thể làm như vậy, thì những môn kỹ thuật khi đi học cũng sẽ thông suốt.
Bài tập được chọn rất nhiêu, Mạt Mạt lại căn cứ vào de của tương lai mà sửa lại may đường, tất cả bài tập sửa sang lại hết 10 tờ giấy trắng, một tuần lễ nữa đã qua rồi.
Mạt Mạt nhìn tư liệu ôn tập trên bàn đã chỉnh sửa xong rất có cảm giác thành công, những thứ này phải học đầy đủ, toán lý hoá thì không có vấn đề, về phần ngữ văn và tư tưởng, sẽ phải dựa vào bản thân mình, nói thật, ngữ văn thật sự không phải thế mạnh của Mạt Mạt.
Mạt Mạt quay bút, bọn nhỏ đến lúc nào cũng không biết, Tùng Nhân chạy đến bên tay mẹ: "Mẹ, mẹ làm thế nào vậy?"
Mạt Mạt: "Cái gì làm thế nào?"
Tùng Nhân chỉ bút: "Quay bút ạ."
Mạt Mạt nhìn đầu ngón tay của mình, quay bút cô học trong tương lai, bạn học cùng lớp đều biết, còn có thể quay kiểu hoa văn, mà cô chỉ biết có một loại đơn giản nhất.
Mạt Mạt cười học: "Muốn học hả?"
Tùng Nhân gật đầu, cậu bé cho rằng rất đỉnh, chờ đến lúc cậu bé đi học nhất định sẽ cho các bạn học nhìn thấy.
Quay bút rất đơn giản, chỉ có phối hợp năng lực, người giỏi chỉ học một lúc là biết, Mạt Mạt đợi bốn tên nhóc đều biết làm rồi, nhìn về phía tờ lịch, cô đến thủ đô đã nửa tháng rồi, Trang Triều Dương đã gọi điện thoại mấy lần, người cũng nên trở lại rồi chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận