Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 391. Hiem khi 1

Chuong 391. Hiem khi 1Chuong 391. Hiem khi 1
Hiem khi 1
Khuôn mặt Trang Triều Dương bỗng chốc tối sầm lại, lạnh lùng nói: "Tại sao tôi lại không dám đến?"
Đổng Hàng ừ một tiếng, âm cuối kéo đặc biệt dài, có ngụ ý hết sức rõ ràng, Trang Triều Dương trừng mắt, giữ chặt nắm đấm, anh đang ngứa tay, bây giờ đánh anh ta chắc không sao chứ!
Tiền Y Y đi đến, khuôn mặt Đổng Hàng lập tức thay đổi, lúc nãy vẫn còn chút ngơ ngẩn, bây giờ trở nên nghiêm túc, trên khuôn mặt không có chút biểu cảm nào khác.
Mat Mạt: "..."
Người này cũng là con người thay mặt.
Tiền Y Y lén liếc nhìn Đổng Hàng một cái, kết hôn rồi cũng không thấy anh ta vui vẻ, suy nghĩ nếu đổi lại cô ta bị vướng vào thì cũng không vui nổi, hôm nay Đổng Hàng có thể đến là tốt lắm rồi.
Tiền Y Y kéo người Mạt Mạt: "Cậu có thể đến tớ rất vui mừng."
Mạt Mạt cười nói: "Cậu kết hôn tất nhiên tớ phải đến rồi."
Tiền Y Y thất vọng: "Đáng tiếc lần trước cậu kết hôn tớ không đến tham dự."
Mạt Mạt chớp chớp mắt: "Triệu Tuệ cũng không có tham dự.”
Tiền Y Y cũng suy nghĩ thông suốt rồi: "Nhanh, qua đây ngồi,"
Mạt Mạt gật đầu, quay đầu qua thấy Trang Triều Dương và Đổng Hàng vẫn đang mắt to mắt nhỏ trừng nhau, cô đưa tay kéo Trang Triều Dương, anh lập tức biến thành người chồng hiền hòa mẫu mực, dìu tay Mạt Mạt đi.
Lúc nãy Đổng Hàng mới đồn sự chú ý lên người Trang Triều Dương, bây giờ mới chú ý đến Mạt Mạt, kinh ngạc thật, có thể khiến người như ma vương giáng thế trở nên thật thà như vậy, cô gái này lợi hại đấy.
Mạt Mạt đi qua đó, mẹ Tiền mời Mạt Mạt ngồi xuống, Mạt Mạt đi chào hỏi hết một vòng mới ngồi.
Hôn lễ của Tiên Y Y rất đơn giản, đọc tuyên thệ kết hôn, rồi nói cùng nhau tiến bộ, xong chuyện, cả quá trình cộng lại cũng chưa tới năm phút, sau đó là dùng tiệc rồi.
Đổng Hàng và Tiền Y Y đi chúc rượu, trong đáy lòng Tiền Dịch Tín khá sợ cậu con rể, cậu con rể này đến nụ cười cũng không có, ông ấy không đồng ý cho con gái kết hôn, nhưng con gái nhất định phải kết hôn, làm bây giờ cha vợ cũng không thể hiên ngang tỏ khí thế gì trước mặt con rể, tất nhiên vẫn là vấn đề môn đăng hộ đối, nếu như là trước đây, ông ấy có thể đứng thẳng lưng, nhưng bây giờ thì không phù hợp lắm, nhà giàu gả con gái, trong nhà cũng phải có một địa vị nhất định, nếu như khoảng cách quá lớn, ông ay thật sự lo lắng con gái sẽ chịu khổ sau khi kết hôn.
Tiền Dịch Tín nhìn Trang Triều Dương một cái, ông ấy thật sự rất ngưỡng mộ Liên Quốc Trung, có khí thế của cha vợ, thật khiến người ta ngưỡng mộ.
Đổng Hàng chúc rượu tới chỗ Trang Triều Dương: "Nào, uống một ly." Trang Triều Dương cầm ly rượu lên uống cạn, Đổng Hàng cảm thấy kỳ lạ, anh ta đã chuẩn bị sẵn tên này sẽ làm loạn, men theo quần áo của Trang Triều Dương, nhìn thấy bàn tay nhỏ của Mạt Mạt, dưới đáy mắt mất đi nụ cười: "Hay lắm, thằng quỷ nhỏ này có người quản rồi."
Mat Mạt: "...
Thằng quỷ nhỏ? Đang nói Trang Triều Dương sao? Trang Triều Dương có chiều cao gần một mét chín, nhỏ chỗ nào chứ?
Trang Triều Dương xanh mặt: "Nói giống như anh lớn lắm vậy, chỉ lớn hơn tôi tám tuổi."
Đổng Hàng nói chậm rãi: "Vậy cũng là lớn."
Mạt Mạt không chịu nổi hào hứng, sao cô lại có cảm thấy mỗi khi Trang Triều Dương xù lông lên đặc biệt buồn cười nhỉ!
Mạt Mạt ăn tiệc xong, cô và Trang Triều Dương đến cửa hàng bách hóa mua ít đồ, ngày mai hai người họ phải về thôn Tiểu Hà thăm chị Triều Lộ.
Vương Lâm vừa ăn cơm trưa trở về, nhìn thấy Mạt Mạt thì vô cùng vui mừng: "Mạt Mạt, thật sự là em hả, sao em lại trở vê vậy?" Mat Mat cười nói: "Nhớ chị Vương Lâm đó!"
Vương Lâm nghe lọt lỗ tai: "Cái miệng ngọt quá, em đến đúng lúc lắm, lại có hàng thứ phẩm cần xử lý, em lấy không, lần này có chăn lông đó!"
Đó giờ Mạt Mạt luôn nhớ đến chăn lông, trong nhà chỉ có một cái không đủ dùng: "Không phải là xử lý nội bộ sao?”
Vương Lâm lắc đầu: "Không phải, lần này về số lượng lớn, đi nào, chị dẫn em qua đó, em cũng coi như là người nội bộ, được chọn trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận