Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 597.Tin hieu 1

Chuong 597.Tin hieu 1Chuong 597.Tin hieu 1
Mat Mat cảm giác người đàn ông lợi hại nhất nhà họ Liên chính là đứa em út này, đây là chơi đùa mà hình thành nên.
Mạt Mạt nhìn mẹ đang dùng hết sức mà thái thịt, đây là thực sự bị tức giận, Thanh Xuyên cũng vậy, đắc ý vênh váo, vẫn chưa về nhà nữa, sau đó Mạt Mạt kịp phản ứng, thằng nhóc này không phải là trưởng thành quá sớm rồi hả?
Mạt Mạt tự kiểm điểm sâu sắc, hình như là lỗi của cô! Lúc cô và Trang Triều Dương ở bên nhau, vẫn luôn dắt em út theo, a di đà phật, cô thật sự có lỗi.
Điền Tình bỏ dao xuống, nói thầm với con gái: "Thằng nhóc Thanh Xuyên này, không về còn nói với mẹ, bây giờ là thời gian tốt để bồi dưỡng tình cảm, không thể rời khỏi Tô Vũ, nó sợ Tô Vũ quay người sẽ quên mất"
Mạt Mat:
Mạt Mạt trách lầm Thanh Nhân rồi, có lòng nhất nhà bọn họ chính là Thanh Xuyên.
Lúc ăn cơm Liên Quốc Trung mới đến, Điền Tình hỏi: "Sao lại tới muộn như vậy?"
"Đợi ăn xong rồi hẵng nói."
Liên Quốc Trung ngồi vào chỗ, Miêu Niệm chào: "Anh rể."
Liên Quốc Trung cười: "Ây." Miêu Niệm còn chào Liên Kien Thiết và bà nội Liên: "Bác trai, bác gái."
Liên Kiến Thiết vui tươi hớn hở: "Được, được."
Nhận thức xong, mọi người bắt đầu động đũa, người ngồi đầy một bàn lớn, nhưng chỉ có Liên Quốc Trung và Miêu Niệm uống hai chén, cơm trưa rất nhanh đã kết thúc.
Liên Quốc Trung đưa cha mẹ về trước nghỉ ngơi, lúc quay lại, Trang Triều Dương đã dẫn cả nhà Miêu Niệm đi hái nho rồi.
Liên Quốc Trung ngồi xuống hỏi: "Cha mẹ đâu?"
Điền Tình chỉ trên lầu: "Ngủ trưa rồi, anh nói đi, chuyện gì đã xảy ra?"
Liên Quốc Trung uống một ngụm nước rồi nói: "Hai vợ chồng Ái Quốc đến tìm cha vay tiền, không mượn được tiền thì không đi, cho nên mới chậm trễ như vậy."
"Hai người đó lại vay tiền làm gì?"
"Nói là để khám bệnh cho Thu Hoa."
Vốn dĩ Mạt Mạt có chút buồn ngủ, lúc này đã tỉnh táo lại: "Xem bệnh gì vậy ạ?”
Liên Quốc Trung: "Thu Hoa tái hôn đã gần một năm, nhưng bụng vẫn không có động tĩnh gì, cho nên vụng trộm uống không ít các phương thuốc dân gian, uống ra bệnh rồi, lén lút đến bệnh viện kiểm tra, hình như là không thể mang thai được."
Điền Tình giật mình nói: "Thu Hoa làm cái quỷ gì vậy, bản thân nó đã sinh con rồi còn không biết sao? Gấp cái gì chứ? Phương thuốc dân gian có thể là vớ vẩn"
Liên Quốc Trung: "Hừ, người đàn ông mà nó tái giá kia, cũng không phải người tốt lành gì, nói là bên ngoài một người nữa, Liên Thu Hoa mới sốt ruột, muốn sớm sinh em bé một chút."
Điền Tình há to miệng: "Đây là muốn công khai xử lý tội đấy à?"
Liên Quốc Trung cười lạnh: "Nuôi nhiều vợ bé, chỉ cần không bị phát hiện, lá gan của bọn họ thật lớn."
Điền Tình nghĩ cũng phải: "Không có ai tố cáo sao?”
Liên Quốc Trung: "Bây giờ tố cáo cũng không quá kỳ lạ như mấy năm trước, mọi người ấy à, đều không muốn tìm chuyện rắc rối, tự quét tuyết ở trước cửa."
Điền Tình: "Anh nói cũng đúng."
Bà lại hỏi: "Sao không phải là Liên Thu Hoa đến vay tiền?"
Mạt Mạt cười nhạo: "Không muốn tự trả tiền mà thôi, chú út tự nhận là thông minh, còn không phải bị Liên Thu Hoa tính kế à."
Điền Tình lau trán: "Đừng đề cập đến nhà bọn họ nữa, bây giờ mẹ nghe đến chuyện nhà bọn họ là đau đầu."
Liên Quốc Trung ôm Tùng Nhân, thằng bé a ô kêu la, Liên Quốc Trung cười ha ha: "Tùng Nhân, đứng đứng đứng, ngã xuống là không được ăn cơm."
Điền Tình bế Tùng Nhân lại: "Nó còn chưa được năm tháng, đứng sao nổi, kiểu gì cũng phải đợi qua sáu tháng."
Liên Quốc Trung cười: "Anh thấy thằng nhóc này rất cứng cáp, còn cứng cáp hơn so với Hạo Dương."
Mạt Mạt nói: "Lúc con mang thai ăn ngon hơn so với chị dâu, Tùng Nhân dĩ nhiên là cứng cáp rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận