Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1121. Đăng Ký 1

Chương 1121. Đăng Ký 1Chương 1121. Đăng Ký 1
Người đăng ký ở phòng cảnh vệ chính là Từ Liên, Từ Liên mặc váy liền màu trắng, kiểu dáng váy giống với váy của Trịnh Đình Đình, tuy rằng không nhìn thấy nhãn hiệu, nhưng có thể chắc chắn giá cả bộ váy này có giá trị không nhỏ.
Tay Từ Liên còn xách túi xách, túi xách là túi xách của hãng hàng hiệu sau này, giày thì Mạt Mạt nhận ra, đây chính là sản phẩm của nhà máy Chu Tiếu.
Từ đầu đến chân Mạt Mạt, chí ít cũng phải tám trăm đồng, trên mặt Từ Liên đã không còn nỗi kinh hoàng như lúc ở khách sạn, cằm hơi hếch lên, dùng ngữ khí không kiên nhẫn để nói với đồng chí cảnh vệ, giục giã,'Xong chưa vậy, sao mà chậm thế?"
Đồng chí cảnh vệ nhìn Từ Liên một cái, không trả lời, cúi đầu đối chiếu cẩn thận, Từ Liên trừng mắt nhìn đồng chí cảnh vệ.
Mạt Mạt nhíu mày, anh trai của Từ Liên cũng là người làm lính, Mạt Mạt rất phản cảm với thái độ của Từ Liên, lên tiếng,"Tiểu Lý."
Cậu cảnh vệ Tiểu Lý ngẩng đầu lên, cười nói: "Chị dâu, sao chị lại tới đây?"
Đồng chí cảnh vệ rất khâm phục những người vợ quân nhân, không chỉ là làm vợ quân nhân không dễ dàng gì, còn có sự tôn trọng và thấu hiểu dành cho người làm lính, ở trong đại viện, cho dù là người có chức vụ cao hay là có thân phận đặc thù, đều không ai coi thường cảnh vệ đứng gác ngoài, các chị các cô đều thân thiết chào hỏi, ngày lễ ngày Tết còn tặng các đồng chí cảnh vệ đứng gác một ít đồ ăn ngon.
Trong đại viện, cho dù là nhà họ Phạm cũng đều thân thiện với các đồng chí cảnh vệ, bởi vì người của đại viện đều từ những chức vụ thấp mà từng bước đi lên, bọn họ có thể thông cảm cho sự vất vả khó khăn của cảnh vệ, bọn họ cũng biết, thực sự có chiến tranh, xông lên phía trước bao giờ cũng là chiến sĩ, bọn họ mới là những người xứng đáng được tôn trọng.
Mạt Mạt đi vào, không hề chen hàng, chỉ là chào hỏi, đợi Tiểu Lý đối chiếu thông tin của Từ Liên.
Mạt Mạt đi vào, ánh mắt có chút bất thiện, Từ Liên vẫn sợ cô, lúc này không hó hé gì nữa, ngoan ngoãn đứng đợi, Mạt Mạt mới thu hồi lại ánh mắt.
Thông tin của Từ Liên không có vấn đề gì cả, Tiểu Lý nói: "Đồng chí, cô đứng đợi bên cạnh, một lát nữa tôi đưa cô vào."
Lúc này Từ Liên khách sáo không ít,"Được."
Tiểu Lý hỏi Mat Mạt,"Chị dâu, chị đến có chuyện gì không?"
Mạt Mạt nói: "Tôi đến làm đăng kí cho ông bà nội, cậu đợi một chút, tôi dìu bọn họ đi vào."
Tiểu Lý,'Vâng."
Mạt Mạt đi ra ngoài, dìu ông bà nội xuống xe, Liên Thanh Bách cũng đưa vợ và con xuống xe, bọn họ cũng cần làm đăng kí.
Mạt Mạt lại quay trở lại, Tiểu Lý thấy Liên Thanh Bách, vội vàng cúi chào,"Chào thủ trưởng."
Liên Thanh Bách chào lại,"Tiểu Lý, đăng kí trước đi"
Tiểu Lý,"Dạ vâng."
Tiểu Lý nhận lấy sổ hộ khẩu và giấy tờ trong tay Liên Thanh Bách, đối chiếu không có vấn đề øì, ghi chép lại, xác nhận người, đợi lần sau đến thì không cần đăng kí nữa.
Từ Liên kể từ lúc Liên Thanh Bách bước vào thì giống như bức tranh nền, không dám động đậy.
Ngược lại ánh mắt của Triệu Tuệ lại dừng trên người TỪ Liên, nhíu mày, rất nhanh đã thu hồi lại ánh mắt.
Từ Liên khẽ cắn môi, cúi đầu, đợi lúc ngẩng đầu lên thì nhóm người Mạt Mạt đã rời đi rồi, ánh mắt Từ Liên đuổi theo Liên Thanh Bách, không biết nghĩ đến điều gì mà không còn nhìn Liên Thanh Bách.
Cả nhà Mạt Mạt về đến nhà anh cả, từ lúc vào trong sân, Liên Kiến Thiết đi một vòng từ trước ra sau, đừng thấy lưng ông đã còng, nhưng chân cẳng vẫn còn dẻo dai lắm.
Liên Kiến Thiết đứng ở trước cửa, tấm tắc khen,"Được lắm, được lắm, chúng ta cũng được ở nhà độc lập rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận