Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 571. Điện thoại 1

Chương 571. Điện thoại 1Chương 571. Điện thoại 1
Điền Tình rửa tay xong đi ra hỏi: "Ông ngoại con còn chưa điện thoại tới sao?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Vẫn chưa, con thấy hôm nay là không tới được rồi, chắc cũng phải đợi mấy ngày."
Điền Tình lấy khăn lau mặt cho Vân Bình: "Không điện thoại lại nói rõ, thật đúng là ngoại con."
Mạt Mạt vâng một tiếng nói: "Ông ngoại chắc đang ở với bà ngoại rồi, mẹ, mọi người đổi cá ở đâu vậy?"
"Thôn Tiểu Câu, mẹ còn nhìn thấy chủ nhiệm Hướng, có hai con cá trích là ông ta kiên quyết bỏ lại, bên cạnh ông ta có một đứa bé đi theo, chắc là Hướng Tịch hả."
Mạt Mạt gật đầu: "Vâng, nó chính là Hướng Tịch, một đứa bé rất hiểu chuyện, Hướng Húc Đông giáo dục rất tốt."
Điền Tình thở dài: "Mẹ nhìn ra rồi, là một đứa trẻ ngoan, sẽ có lúc Liên Thu Hoa phải hối hận."
"Đã rất lâu rồi con không nghe thấy tin tức của Liên Thu Hoa, cũng vẫn luôn không hỏi mẹ, cô ta bây giờ thế nào rồi?"
Điền Tình bảo Vân Kiến dẫn Vân Bình đến nhà vệ sinh tắm rửa, chờ mấy đứa nhỏ đi rồi, Điền Tình mới nói: "Không phải Liên Thu Hoa gả cho một người ở trong chính phủ sao? Lưng cũng thẳng, trở về đây mấy lần, đánh vào danh tiếng của ông nội con, nhưng thật ra là muốn tìm ông ngoại con để làm thân, khiến cho ông nội con bị đuổi ra ngoài."
"Liên Thu Hoa sẽ không dễ dàng từ bỏ ý định như vậy.
"Cô ta đương nhiên chưa từ bỏ ý định, chuyển sang chú út cua con, ông nội con muốn ở nhà mình dưỡng lão, sinh sống cùng nhau hơn nửa năm rồi, người nào thực lòng đối tốt với ông cụ, người nào giả dối, ông nội con đều thấy rõ, đối với chú út của con đã sớm không còn hy vọng gì rồi, không hề vui vẻ nữa."
Điền Tình ngừng một lát, tiếp tục nói: "Chú út của con cũng thấy rõ rồi, không trông cậy được vào ông nội con nữa, nên sẽ không tới cửa, lúc đầu mẹ định không nói cho con, nhưng con đã hỏi thì mẹ sẽ cho con biết, năm nay là năm thiên tai, lương thực trong thành phố cũng giảm, thím út của con lại đang mang thai, cả nhà đều lo lắng, không đủ ăn, lúc mẹ tới, vừa mới cãi nhau ầm ï với ông nội con, nói là ông nội con dưỡng già ở nhà chúng ta, không thể ngay cả tài sản cũng mang tới, muốn tách ra."
"Ông nội đồng ý rồi?"
Điền Tình cười: "Không đồng ý, ông nội con không đồng ý tách ra, nói là đợi đến lúc ông chết rồi mới được chia nhà, coi như mẹ thấy rõ rồi, mặc dù ông nội con bị chú út khiến cho đau lòng, nhưng trong lòng vẫn nhớ đến chú út, sợ bây giờ tách ra, chú út con đem tiền phá hết. Đây là muốn tích góp tiền cho chú út con chứ đâu." Mat Mat nói: "Suy cho cùng chú út cũng là con trai của ông nội, vẫn luôn đi theo ông nội nhiều năm như vậy, ông nội lo lắng cho chú ấy là chuyện bình thường, phải rồi, rất có thể chú út cũng tiết kiệm được tiền, sao lại sợ chú ấy tiêu hết?"
Điền Tình nói: "Lúc sinh sống cùng nhau, bất kể thứ gì cũng dùng tiền của ông nội con, chú ấy vẫn luôn một lòng một dạ sống một cuộc sống tạm ổn, ra sức phủi tiền trong túi quần mình đi, bây giờ tự mình sinh sống, lại không có ông nội con ở phía sau quất roi, hai vợ chồng không có ai quản, lười muốn chết, vẫn đang tiêu pha bằng vốn ban đầu ấy."
Mạt Mạt lo lắng cho Xuân Hoa hỏi: "Vậy bọn họ có đến nhà chị Xuân Hoa ăn chực không?"
Điền Tình bĩu môi, coi thường hai vợ chồng chú út nói: "Có chứ, nhưng mà, sau khi Vương Đại Hà bị ông nội con giáo huấn mấy trận thì tức giận, bây giờ hai vợ chồng Ái Quốc không dám đến nữa."
"Vậy là tốt rồi."
Vân Kiến dẫn Vân Bình đi tắm rửa xong ra ngoài, Điền Tình đứng dậy lau tóc cho hai đứa nhỏ, Vân Kiến nói: "Bác ơi, cháu tự làm cũng được."
Điền Tình: "Vậy được, tự các cháu lau đầu đi, bác đi dọn dẹp nhà vệ sinh."
Vân Kiến nói: "Cháu dọn xong rồi, bác ngồi nghỉ một lát đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận