Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1454.Tam sự 2

Chương 1454.Tam sự 2Chương 1454.Tam sự 2
Sắc mặt Phùng Quyên càng kém hơn, biết nhiều lời vô ích, nhưng chưa từ bỏ ý định tìm kiếm Mễ Mễ, đáng tiếc, Mễ Mễ đang ngủ, cũng không ở dưới lầu, trong lòng Phùng Quyên thoáng qua sự tiếc nuối, nhưng cũng chưa đi, ngược lại nhìn chằm chằm Thanh Xuyên: "Công việc không thành, có phải anh nên đưa cho tôi lộ phí đi đường không?"
Thanh Xuyên cũng không nói những lời vô ích, móc ra năm M đồng: "Có thể đón xe trở về."
Phùng Quyên nhận tiền, quay người đi rồi, ra đến cửa, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cô ta có chút hối hận vì đã ra nước ngoài rồi.
Mạt Mạt đợi Phùng Quyên đi rồi mới hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Thanh Xuyên kéo cổ áo: "Lúc trước em đã thuê được một dì rồi nhưng đột nhiên chân lại bị thương, không có cách nào tới, nên đã giới thiệu người phụ nữ vừa rồi."
Mạt Mạt: "Chị nghĩ bên này thuê người không phiền phức chứ."
Thanh Xuyên nói: "Không phiền phức, hai năm gần đây người trong nước có năng lực nhao nhao đi ra nước ngoài, đều cho rằng ở nước ngoài tốt biết bao nhiêu, thật ra đến rồi mới biết, rất khó tìm công việc, nhưng lại tiêu tốn rất nhiều, rất nhiều người đều nhàn rỗi ở trong nhà, chờ cơ hội làm việc." Mat Mat hiểu rõ: "Như này, ngày mai chị đi theo em, chọn người đến."
Trong lòng Thanh Xuyên cũng sốt ruột, cậu có tiết, còn phải đi làm, xin nghỉ đã qua rồi, cậu nhất định phải mau chóng sắp xếp xong cho Tiểu Vũ.
Mạt Mạt không có ý định phiền phức đến nhà họ Thẩm việc này, một chút chuyện nhỏ cũng làm không xong, sẽ thể hiện là hai chị em bọn họ quá vô dụng, ở giữa họ hàng vẫn cần phải có mức độ mới tốt.
Mạt Mạt là phái hành động, ngày tiếp theo xác định bọn nhỏ sẽ ngủ một lúc, Mạt Mạt và Thanh Xuyên nhân lúc này đi thông báo tuyển dụng.
Mạt Mạt đến nơi, đăng thông tin, treo một tấm bảng lớn ra ngoài, Thanh Xuyên cho đãi ngộ tốt, rất nhiều người đến đề cử chính mình.
Mạt Mạt nhìn thấy khát vọng trong đáy mắt mọi người, cảm thấy rất xót xa, ở niên đại này, ở trong nước mới là tiền vàng khắp nơi trên đất, chỉ cần nỗ lực, nhất định sẽ sống rất tốt.
Đương nhiên cũng có người có chí riêng, Mạt Mạt cũng không nghĩ nữa, chọn ra bốn người phù hợp nhất trong hai mấy người, rồi lại tiến hành chọn lọc.
Mạt Mạt đã khô hết cả miệng, vô cùng hoài niệm đời sau, trung tâm giúp việc, các loại trung tâm giúp việc tuỳ ý để cho mình chọn, nhanh gọn.
Mạt Mạt là luật sư, giỏi nhất chính là thảo luận, từ cách nói chuyện nhìn ra được nhân phẩm, moi ra được thông tin mình cần. Cuối cùng Mat Mat định được một người phụ nữ họ Hách, hơn bốn mươi tuổi, các phương diện đều phù hợp với yêu cầu của Mạt Mạt, cuối cùng Mạt Mạt bảo Thanh Xuyên dẫn người đến bệnh viện để làm kiểm tra.
Đây chính là người chăm sóc bọn nhỏ, Mạt Mạt cảm thấy nên cẩn thận vẫn tốt hơn, bọn nhỏ vừa sinh quá yếu ớt, phải cẩn thận.
Buổi chiêu Thanh Xuyên mang tin tức về, người phụ nữ kia rất khỏe mạnh, Mạt Mạt yên tâm.
Bà Hách tới làm, Mạt Mạt quan sát một ngày, động tác nhanh nhẹn sạch sẽ, chăm sóc bọn nhỏ rất thuận tay, yên tâm rồi.
Mạt Mạt yên tâm, Thanh Xuyên cũng đi làm, bà Hách biết nấu cơm Tàu, Tiểu Vũ cũng đồng ý rồi.
Mạt Mạt có thời gian, dẫn Mễ Mễ đi dạo khắp nơi, mua không ít đồ dùng, quần áo cho bọn nhỏ là nhất định phải có, tới đây rồi, không mua túi sao được, mua túi, lại mua ít nước hoa và đồ trang điểm, có cái tặng cho người khác, cũng có cái tự mình dùng.
Mạt Mạt nhìn thì như còn trẻ, nhưng tuổi tác lớn, Mạt Mạt cũng cần chăm sóc, chẳng có người phụ nữ nào không thích cái đẹp, Mạt Mạt cũng không ngoại lệ.
Mạt Mạt đến một chuyến, tính cả máy trợ thính, tiêu hết mười ngàn hai trăm, rất nhiều.
Chuyến đi nước ngoài của Mạt Mạt đã xong, cô cũng nên về nhà, lúc về đi máy bay, kiện hàng lớn thì gửi vận chuyển tàu biển, cô chỉ cam quân áo và một số thứ có thể mang vê.
Ở niên đại này cũng có điểm tốt, không kiểm tra nghiêm ngặt với đồ đạc, không giống tương lai, rất nhiều đồ cũng không thể mang lên máy bay.
Mạt Mạt đứng trên lãnh thổ quốc gia rồi, Trang Triều Dương tới đón, Mạt Mạt nhạy cảm nên hỏi thẳng: "Anh nhìn thấy em có vẻ như có tâm sự gì hả?"
Trang Triều Dương chờ lên xe rồi mới nói: "Bà nội không ổn rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận