Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1447. Sinh đôi 1

Chương 1447. Sinh đôi 1Chương 1447. Sinh đôi 1
Mạt Mạt thấy Tiểu Vũ đang đỡ cái bụng tròn vo: "Hai đứa tới khám thai hả?"
Tiểu Vũ vẫn còn đang ngây ngốc, Thanh Xuyên phản ứng nhanh hơn một chút, nhìn cái bụng cao ngất, đáy mắt tràn đầy vui sướng: "Đúng vậy, chị, em cũng có niềm vui bất ngờ muốn nói cho chị. "
Mạt Mạt liếc mắt đã nhìn ra kết quả: "Sinh đôi hả?"
Thanh Xuyên toe toét: "Vâng, sinh đôi, đời cháu nhà chúng ta cũng có sinh đôi."
Thanh Xuyên vẫn còn có chút tự đắc, anh hai và anh ba là sinh đôi, cậu cho rằng con của bọn họ sẽ xuất hiện sinh đôi, không nghĩ tới lại là cậu.
Trước mắt cậu chỉ ra nước ngoài du học, qua mấy năm nữa vẫn sẽ về nước, cho nên nhất định phải tuân thủ kế hoạch hoá gia đình, một lần được hai đứa, sung sướng.
Mạt Mạt có thể giải thích được sự vui sướng của Thanh Xuyên, đời này bọn họ nhiều con cái, đừng thấy khi còn bé cãi nhau ầm ï, nhưng trưởng thành đã biết rằng anh em ruột đáng quý.
Tiểu Vũ đã hoàn hồn, nếu không phải mang thai, nhất định cô ấy sẽ nhảy dựng lên: "Mợ út, sao mợ lại tới đây, mợ đến sao không nói cho chúng cháu biết chứ! Cô bé này là ai thế!"
Tiểu Vũ hỏi liên tiếp thật nhiều vấn đề, Mạt Mạt đỡ tay Tiểu Vũ: "Chúng ta trở ve rôi hãy nói, mợ đi làm kiểm tra với cháu."
Thanh Xuyên vẫn luôn là đứa cẩn thận: "Chị, đã đến giờ này rồi, mọi người vẫn chưa ăn cơm phải không, mọi người đi ăn cơm trước đi, chờ lát nữa chúng em đi tìm mọi người."
Mạt Mạt: "Hai đứa ăn chưa?"
Thanh Xuyên gật đầu: "Chúng em ăn rồi, chị, mọi người đi trước đi!"
Trong lòng Mạt Mạt lo lắng cho Mễ Mễ, đứa nhỏ này lăn lộn cho tới trưa, nhất định đói bụng: "Vậy được, chúng ta đến chỗ gần đây ăn cơm trưa, chờ các em tới."
Thanh Xuyên chào hỏi với Thâm Dân xong, đỡ Tiểu Vũ đi.
Mấy người Mạt Mạt ăn cơm ở gần đấy, ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, rất dễ tìm.
Chờ Thanh Xuyên tìm đến, Mạt Mạt mới chú ý tới Thanh Xuyên lái xe tới: "Em mua xe rồi hả?"
Thanh Xuyên đỡ Tiểu Vũ ngồi xuống: "Tiểu Vũ mang thai đôi, thân thể quá nặng nề, đi xe buýt em không yên tâm, chị, anh rể và bọn nhỏ sao không tới?"
Mạt Mạt thu hồi ánh mắt khỏi chiếc xe, gọi người phục vụ tới cho Thanh Xuyên và Tiểu Vũ gọi đồ uống, mới trả lời: "Anh rể em không ra nước ngoài được, em quên à, về phân mấy đứa Tùng Nhân và An An thì phải đi học." Lúc Mat Mat quyết định sẽ đến nước M, Tùng Nhân đã dẫn đầu tạo phản, vì chính là để cho cô thỏa hiệp có thể dẫn bọn nó theo.
Chiến dịch cuối cùng vẫn là Mạt Mạt thắng, Mạt Mạt không dẫn mấy đứa bé theo cũng là có lý do, cô không chăm sóc được là một mặt, mặt khác chính là không muốn để cho Tùng Nhân quá buông thả, thằng nhóc này nếu như thấy sự phồn hoa của nước M, thì còn đến đâu nữa.
Thanh Xuyên nhớ mấy đứa cháu ngoại, không gặp được thì rất tiếc, chú ý tới cô bé con ngoan ngoãn đang ăn: "Đây là?”
Mạt Mạt bảo Mễ Mễ ngẩng đầu: "Lúc trước dự định sẽ tới nước M, cho nên không nói với em con gái nuôi của chị, muốn cho em bất ngờ, đây là Mễ Mễ, con gái nuôi của chị, lần này dẫn nó đến khám tai.”
Thanh Xuyên kinh ngạc, chị gái mình nhìn thì có vẻ như rất thích trẻ con, nhưng cậu biết, cô chỉ thích trẻ con có quan hệ với cô, ti như thân nhân hài tử, ví dụ như con cái của bạn bè.
Những đứa trẻ khác, chị cũng không thích, bây giờ lại nhận một cô bé xa lạ, Thanh Xuyên là giật mình.
Mạt Mạt bảo Mễ Mễ chào hỏi, sau đó nói: "Việc này trở về rồi nói, chị mang tương ớt và gia vị đến cho các em."
Tiểu Vũ nuốt nước miếng: "Cháu đã thèm lắm rồi, mợ út, hôm nay nhất định phải trở về với chúng cháu."
Mạt Mạt đương nhiên muốn theo trở về, cô muốn chăm sóc Tiểu Vũ đang mang thai: "Được, về trước đi lấy hành lý”
Mễ Mễ có chút ngẩn người, bị gọi tên khiến cho bối rối, mấy lần muốn mở miệng, cũng không có cơ hội, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận