Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 743. Chuyên ngành 1

Chương 743. Chuyên ngành 1Chương 743. Chuyên ngành 1
Chuyên ngành 1
Thì ra là Tôn Hoa, Tôn Hoa cũng đến đăng ký thi đại học.
Mạt Mạt kinh ngạc, hóa ra Tôn Hoa vẫn sống ở khu vực này. Mạt Mạt quan sát Tôn Hoa, có vẻ như cuộc sống của Tôn Hoa không tệ, sắc mặt hồng hào, quần áo gọn gàng, trẻ ra rất nhiều.
Mạt Mạt nhìn Tôn Hoa, Tôn Hoa cũng nhìn thấy Mạt Mạt. Ánh mắt chợt lóe lên, Tôn Hoa nhanh chóng đăng ký xong liền lắc mình rời đi.
Mạt Mạt cùng bọn nhỏ đăng ký xong thì đã không thấy Tôn Hoa đâu nữa rồi.
Mạt Mạt về nhà liền cau mày. Hóa ra Tôn Hoa lại muối thi đại học, anh ta đã từng học đại học rồi mà, không đúng, anh ta trước đó chỉ học cao đẳng thôi. Xem ra, Tôn Hoa cũng muốn thi đại học.
Mỗi ngày Mạt Mạt đều đến cửa hàng thực phẩm phụ mua đồ ăn nhưng cũng chưa từng gặp Tôn Hoa, cứ như Mạt Mạt bị ảo giác vậy.
Hai ngày nay Trang Triều Lộ cứ thần thần bí bí rồi đột nhiên gọi Mạt Mạt qua. Mạt Mạt và An An vào phòng, Trang Triều Lộ khóa cửa lại.
Mạt Mạt nhìn chăm chú vào cái rương trên bàn trà, Trang Triều Lộ gọi Mạt Mạt đi qua đó.
Mạt Mạt ngồi xuống, Trang Triều Lộ mở rương ra, trong rương có hai hộp trang sức tỉnh xảo. Trang Trieu Lộ mở hết ra, môi hộp trang sức có hai tâng, mỗi tầng bày một bộ trang sức.
Hai cái hộp có tổng cộng bốn bộ trang sức, hai bộ phỉ thúy, hai bộ kim cương. Trong hai bộ trang sức kim cương có một bộ là kim cương hồng.
Trang Triều Lộ giao cho Mạt Mạt: "Đây là của mẹ đưa cho em, năm đó chị nói nếu em đến thủ đô sẽ đưa cho em, vốn dĩ khi đó phải đưa rồi, nhưng tình huống lúc đó không rõ ràng nên chị không dám đi lấy. Bây giờ thì ổn rồi, chị liền lấy về."
Miệng Mạt Mạt há to thành hình chữ O, trang sức của cô có không ít, mẹ cho, bà ngoại cho, nhưng so với mấy bộ này tính ra vẫn còn kém một chút: "Mấy cái này cũng quá quý giá rồi."
Trang Triều Lộ cười: "Nhà họ Trang có nội tình, mặc dù bây giờ cũng không còn bao nhiêu người nhưng đồ đạc thì đều giữ lại cả. Phần lớn là ở chỗ chị, còn những thứ này là của mẹ cho con dâu."
Thật ra nếu như Trang Triều Lộ không lấy ra thì Mạt Mạt cũng không biết. Trang Triều Lộ cất hết lại, bỏ vào trong rương, bảo Mạt Mạt lát nữa mang vê.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trang Triều Lộ nói: "Em cứ yên tâm nhận lấy đi, mẹ cũng hy vọng được nhìn thấy em mang mấy cái này đấy."
Trang Triều Lộ lại có chút thương cảm, nếu như mẹ vẫn còn sống, nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc của em trai bây giờ, nhất định mẹ sẽ rất vui mừng. Mat Mat an ủi nắm tay Trang Triêu Lộ: "Em cảm ơn mẹ, cảm ơn chị."
Trang Triều Lộ: "Chờ ngày mai rồi cả nhà chúng ta đi thăm mẹ đi, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không đi thăm bà, là chúng ta bất hiếu."
"Chị, mẹ có thể hiểu được mà."
Trang Triều Lộ nhớ lại: "Mẹ chúng ta là người dịu dàng nhất, bà ấy rất thích cười, cười rộ lên nhìn rất đẹp. Khi còn bé, chị thích nhất là ghé vào đùi bà ấy nhìn bà ấy cười, giọng nói của bà ấy cũng rất dễ nghe nữa, giống như chim sơn ca ấy, nói chuyện mà giống như hát. Bà ấy học rất giỏi, biết nói được mấy ngoại ngữ nữa."
Trang Triều Lộ có cảm xúc, nói rất nhiều chuyện về mẹ.
Mạt Mạt nghe xong, chỉ có một cảm giác, mắt Hướng Húc Đông bị mù rồi, người phụ nữ tốt như vậy mà ông ta lại coi trọng Ngô Mẫn.
Mạt Mạt xách cái rương trở về, đặt hộp trang sức vào sâu trong ngăn tủ. Mạt Mạt cảm thấy, nhà bọn họ phải nên mua một cái két sắt rồi.
Lúc Mat Mat đi ra, Tào Cảnh Dat đang bị đánh bàn tay. Thầy giáo nhỏ Vân Kiến cực kỳ nghiêm túc, chỉ cần sai một lỗi nhỏ là sẽ bị đánh.
Tào Cảnh Dật mười tám tuổi, bị một người nhỏ hơn mình đánh tay, khuôn mặt đỏ bừng.
Vân Kiến đặt thước xuống, chỉ hận rèn sắt không thành thép: "Với cái thái độ học tập này của cậu thì đừng có nghĩ tới chuyện thi đại học nữa, cậu cũng đừng học luôn đi, nếu không đi thi đem trứng về thì thành ra mất mặt đấy."
Tào Cảnh Dật cợt nhả: "Đừng giận nữa mà, tôi sẽ nghiêm túc học, nhất định tôi sẽ nghiêm túc học. Để tôi giải bài này cho cậu xem, xem thử tôi làm có đúng không nhé?”
Mạt Mạt nhìn thoáng qua, các bước đều đúng, Vân Kiến lại càng tức giận hơn.
Mạt Mạt cũng không nói nên lời, có một loại người rất thông minh, học một lần sẽ biết, nhưng chính là qua loa, cậu vừa tức giận với anh ta, anh ta liền nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận