Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 969. Thảm 1

Chương 969. Thảm 1Chương 969. Thảm 1
Thảm 1
Ngụy Vĩ cười: "Không, hôm nay tôi xin nghỉ."
Mạt Mạt nói: "Được rồi, chắc là anh bận lắm, anh bận gì cứ làm đi, cảm ơn nhé."
"Khách sáo làm gì, tôi đi trước đây."
"Được."
Bàng Linh nhìn túi: "Mợ út, cửa hàng sắp khai trương rồi à?"
Mạt Mạt nói: "Ừ, ngày mai khai trương. Mai mợ sẽ dẫn cháu với chị đi, quần áo đều là từ nước ngoài mang về đấy."
"Nhất định mẹ sẽ đi, mẹ đang muốn mua quần áo cho Tiểu Vũ."
"Cứ quyết định như vậy đi."
"Dạ."
Mạt Mạt đi được hai bước liền bất thình lình quay người lại, bởi vì là giữa trưa nên ánh mặt trời chiếu xuống theo các hướng khác nhau. Mạt Mạt vừa quay đầu lại chỉ thấy ống kính máy ảnh. Cô híp mắt, cô biết ngay mà, sao lại không thấy người được chứ, thì ra là do cách quá xa.
Mạt Mạt đi tới, người kia vừa nhìn đã thấy không tốt, liền bỏ chạy.
Mạt Mạt không đuổi kịp, sắc mặt không vui lắm, có người chụp ảnh cô. Nếu đổi lại là người khác thì cũng không có ai vui nổi.
Bàng Linh hỏi: "Mợ út, có chuyện gì vậy?"
Mạt Mạt nói: "Có người đi theo chụp ảnh mợ, vừa nãy mợ có nhìn thấy. Mợ biết ngay cảm giác mấy ngày nay của mợ không sai mà, quả thật có người theo dõi mợ."
Bàng Linh sửng sốt: "Chụp ảnh mợ làm gì?"
Mat Mat cau mày: "Mo cũng nghĩ không ra."
Bàng Linh: "Nếu có lần sau nữa, nhất định sẽ bắt được người đó."
"Ừ"
Mạt Mạt về đến nhà, nằm trên sô pha, nhắm mắt hồi tưởng lại. Người vừa nãy chạy đi là sinh viên trong trường, cô nhìn thấy cuốn sổ trên tay anh ta, hơn nữa động tác cầm máy ảnh trên tay cũng không quá chuyên nghiệp, chứng tỏ rằng mày ảnh kia cũng không phải của anh ta.
Mạt Mạt trực tiếp loại trừ khả năng là người có sở thích đặc biệt, bởi vì loại người này đều sẽ tự mình chụp ảnh, như vậy chỉ còn lại một khả năng, có người thuê người theo dõi cô trong trường.
Những người ở trường có xích mích với Mạt Mạt chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, hiện tại người số một chính là Chu Tiếu.
Người thứ hai là Hướng Hoa.
Về phần Tôn Nhụy, phải nói là sau khi đã trải qua quá nhiều biến động trong cuộc sống, Tôn Nhụy đã học được cách tự bảo vệ mình, sẽ không tự tìm đường chết nữa.
Sau khi xảy ra chuyện của Ngô Giai Giai, Tôn Nhụy lại càng khiêm tốn hơn nữa, mỗi ngày nếu không phải là đang đi học thì chính là đang đóng phim, cuộc sống mỗi ngày trôi qua đều rất phong phú.
Tôn Nhụy trái lại lại khiến Mạt Mạt phải nhìn với cặp mắt khác xưa, đầu ngón tay Mạt Mạt gõ trên ghế sô pha. Nhất định người làm ra chuyện theo dõi này không phải là Hướng Hoa, Hướng Hoa lúc này đang rất bận rộn.
Mẫu mã giày dép và túi xách của Hướng Hoa khá tốt, giá bán ở nước ngoài cũng hợp lý. Có thị trường khả quan nên Hướng Hoa đang chuẩn bị ra dòng sản phẩm giày dép cao cấp nữa.
Hướng Hoa rất bận rộn, bận rộn đến mức mặc kệ Chu Tiếu và Ngô Tiểu Điệp cãi nhau. Như vậy cũng có thể loại trừ Hướng Hoa ra, hiện tại chỉ còn lại Chu Tiếu.
Chu Tiếu là người có khả năng nhất làm ra chuyện này. Chỉ là Mạt Mạt nghĩ mãi không ra, vì sao Chu Tiếu phải theo dõi cô như vậy?
Mạt Mạt nhớ lại cuộc sống của mình suốt một tuần qua, ngoại trừ đi học thì cũng chỉ là đi học, mỗi ngày đều như vậy cả, thật sự không biết Chu Tiếu có cái gì để theo dõi cô nữa.
Mạt Mạt nghĩ mãi không ra liền đứng dậy, giờ nghĩ không ra thì đến lúc đó sẽ biết thôi. Mạt Mạt mở túi ra, quần áo trong túi là bộ âu phục nữ. Mat Mat không thích may cái áo sơ mi đi kèm, cô cũng có rất nhiều áo sơ mi. Thay quần áo xong, lúc này mới nhìn thuận mắt, mặc âu phục trông rất lịch sự, đẹp rồi.
Mạt Mạt cất đi, chuẩn bị nấu cơm.
Sáng hôm sau, Mạt Mạt đợi chị gái và Bàng Linh ở dưới lầu. Bàng Linh nhìn quần áo của Mạt Mạt, đi quanh một vòng: "Mợ út, bộ đồ này đẹp quá, còn đẹp hơn cả đồng phục công an nữa."
Mạt Mạt cười: "Cảm ơn cháu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận