Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 830. Bới Lông Tìm Vết 2

Chương 830. Bới Lông Tìm Vết 2Chương 830. Bới Lông Tìm Vết 2
Cá con đem chiên, thịt dê trực tiếp nấu ăn luôn, lúc Trang Triều Dương đi, còn đem theo một ít thịt dê đã nấu, Mạt Mạt đã xử lý xong xuôi, về đến nơi trực tiếp đun nóng lên là ăn được, không có chút mùi tanh nào.
Kì nghỉ hai ngày của Trang Triều Dương đã kết thúc, thời gian rất ngắn ngủi, Mạt Mạt nhìn hai cái túi đã chuẩn bị rất nhiều đồ, xác định không còn sót đồ gì mới tiễn Trang Triều Dương xuống lầu.
Trang Triều Dương lên xe đi rồi, Tùng Nhân và An An còn chạy theo.
Rất nhanh hai đứa nhóc buồn bã trở về, Tùng Nhân hỏi,"Mẹ ơi, cha lần này có nói lúc nào có kì nghỉ nữa không."
An An nói,"Mẹ, bao giờ cha vê?"
Mat Mạt vuốt tóc hai con "Mẹ cũng không biết, đợi tin tức của cha."
Tùng Nhân gật đầu,'Dạ."
Mạt Mạt đưa hai con lên nhà, cầm cặp sách, Tùng Nhân phải đi học rồi, Vân Bình kéo tay An An, ba đứa trẻ cùng xuống lầu đi học.
Mạt Mạt tiễn đám trẻ con đi rồi, Bàng Linh tới tìm Mạt Mạt đi học.
Mạt Mạt đến trường phát hiện các sạp hàng trước cổng trường đều không còn nữa, vào đến lớp mọi người đều đang bàn luận chuyện này! Buổi trưa mọi người đến nhà ăn ăn cơm, mãi tới buổi tối cũng không nhìn thấy sạp hàng.
Mạt Mạt biết, cái này phải quy hoạch rồi, trước cổng trường quả thực không phù hợp lộn xộn.
Ngày hôm sau đi học, có thông báo, sạp hàng có nơi chuyên để buôn bán, đó là trong con ngõ đối diện cổng trường.
Hơn nữa kinh doanh buôn bán đồ ăn đều phải làm các loại giấy chứng nhận liên quan mới được, như vậy càng chính quy một chút.
Lúc buổi trưa, Mạt Mạt đi xem, có chút giống với phố ăn vặt sau này, sạp hàng buôn bán bận rộn suốt ngày, đến nơi này mua không chỉ có sinh viên, còn có những hộ dân sống gần đó, lượng người tới rất đông.
Mạt Mạt mua một phần mì trộn phải xếp hàng mười phút, sau lưng cô vẫn còn hàng dài dằng dặc nữal
Sạp hàng được quy hoạch thì cũng qua Quốc khánh, rất nhanh đã đến trung tuần tháng mười.
Tin hóng hớt lớn nhất trong trường chính là Chu Tiếu và Ngô Tiểu Điệp.
Chu Tiếu là người học hành có tài, lại là người của hội sinh viên, hoàn cảnh gia đình tốt hơn Ngô Tiểu Điệp, cũng xinh đẹp nữa.
Tuy rằng Hướng Hoa đã nói, anh ta và Chu Tiếu không có gì, những hồi chuông cảnh báo của Ngô Tiểu Điệp đã reo lên, không ngừng kêu inh ỏi. Lúc Ngô Tiểu Điệp mới đến cũng muốn học hành hẳn hoi, được sắp xếp một công việc tốt, thay đổi vận mệnh của bản thân và người nhà.
Nhưng cô ta gặp phải Hướng Hoa, Hướng Hoa vẫn luôn nuôi cô ta, tâm sự dần dần thay đổi, cô ta thấy được không ít tiền, ăn ngon mặc đẹp, trong tay lại có tiền, nhưng những thứ này đều là Hướng Hoa cho, giờ cô ta không suy nghĩ học hành, mà là phải tóm chặt lấy Hướng Hoa.
Chu Tiếu đã có chẳng còn ý với Hướng Hoa nữa rồi, nhưng Ngô Tiểu Điệp tới bới lông tìm vết, ý tứ của Chu Tiếu liền thay đổi.
Hướng Hoa mặc sức tưởng tượng về tương lai, nói chuyện tự tin, mặt mũi Hướng Hoa cũng khá được, càng tìm hiểu, Chu Tiếu cảm thấy người này cũng không tồi.
Mạt Mạt đã nghe được nhiều lần chuyện ngồi lê đôi mách ve hai cô gái này rồi, vội vàng giơ tay lên "Ngưng lại, Từ Li đừng nói đến bọn họ nữa, chị không muốn nghe."
Từ Lị,"Được thôi, em không nói nữa, nhưng giờ chỉ có chuyện của hai người này hay ho nhất thôi."
Mạt Mạt đẩy sách cho Từ Lị,"Chăm chỉ học hành phát triển đi lên."
Chuông reo lên, chỗ Mạt Mạt cũng không yên tĩnh nữa, mọi người đều ngoan ngoãn ngồi, đợi giáo sư đến.
Tiết học của buổi sáng rất nhanh đã trôi qua, Mạt Mạt đang nghĩ trưa nay ăn gì, lúc xuống lầu, Chu Tiểu lên tìm,"Đàn chị, em có thể tìm chị nói chuyện không?"
Mat Mạt,"Chỉ hai chúng ta?"
Chu Tiếu gật đầu,'Vâng, chỉ hai chúng ta."
Mạt Mạt nói với Bàng Linh: "Mọi người đi ăn cơm trước đi, không cần đợi mợ."
Bàng Linh gật đầu,"Vậy được, tụi cháu đi trước đây"
Mat Mạt đợi mọi người đi rồi, hỏi,"Chúng ta đi đâu nói chuyện?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận