Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1494. -

Chương 1494. -Chương 1494. -
Buổi tối, không chỉ chị dâu Tôn trở về, sau lưng còn có một cô gái nhỏ, cô gái mặc bộ quần áo mới, bước vào trong phòng khách và nghiêm túc đứng sau lưng mẹ.
Chị dâu Tôn có chút ngại, nhưng vì con gái vẫn phải mặt dày cầu xin nói: "Mạt Mạt, tôi dẫn con gái qua đây ở vài ngày có được không?"
Mạt Mạt: "Tất nhiên là được rồi, đây là con gái của chị sao, tên là gì?"
Chị dâu Tôn thấy Mạt Mạt đồng ý mới thở phào nhẹ nhõm, chị ấy sợ Mạt Mạt không đồng ý, phải biết rằng con gái đến thì phải tốn thêm một miệng ăn đó.
“Tôn Hà."
Chị dâu Tôn giới thiệu cái tên xong liền kéo con gái lên phía trên, ngại ngùng nói: "Tiểu Hà thi vào trường trung học hàng đầu thành phố, nghe nói mới mở lớp ngoại ngữ, Tiểu Hà chưa từng tiếp xúc qua, gần đây tôi cứ nghe An An nói tiếng anh nên mới dẫn Tiểu Hà qua đây."
Mạt Mạt rất thích những đứa trẻ cầu tiến nên đối với cô bé xa lạ này cũng có chút xíu thiện cảm.
Chị dâu Tôn trở về liền vào nhà bếp chuẩn bị cơm tối, Tiểu Hà cũng đi theo vào trong đó.
Mạt Mạt luôn dùng ánh mắt đánh giá Tiểu Hà, thấy cô bé là một người siêng năng thì âm thầm gật đầu.
Cơm tối đã nấu xong Tùng Nhân mới về nhà, Tùng Nhân thấy trong nhà có thêm người thì ngơ ngác một lúc, từ ngũ quan của Tiểu Hà có thể nhìn thấy hình bóng của chị dâu Tôn, khi biết Tiểu Hà là ai, cậu bé gật đầu coi như chào hỏi rồi đi lên lầu.
Bởi vì trong nhà có thêm Tiểu Hà, chị dâu Tôn rất ngại nên làm việc càng tận tâm hơn, sau bữa cơm cứ không ngừng kiếm việc làm.
Trong nhà có thêm Tiểu Hà, mấy anh em Tùng Nhân không chơi đùa dưới phòng khách nữa, chúng đều đi lên lầu.
Mat Mat không có việc gì làm thì gọi Tiểu Hà lại và dạy cô bé ngoại ngữ.
Thời đại này dạy ngoại ngữ khá đơn giản, khẩu ngữ chỉ có đại học mới chú trọng, trung học chỉ là học ngữ pháp và từ vựng đơn giản, nhưng như thế cũng đã làm khó rất nhiều học sinh rồi.
Tiểu Hạ tỏ ra rất sợ sệt trước mặt Mạt Mạt, lúc Mạt Mạt cúi đầu sẽ lén nhìn Mạt Mạt, cô phát hiện ra vài lần và nở nụ cười thiện chí. Hai ngày sau, Mạt Mạt về nhà đã không còn thấy Tiểu Hà nên buột miệng hỏi: "Tiểu Hà đâu?"
Động tác của chị dâu Tôn trở nên cứng đờ: "Về nhà rồi."
Gần đây Mạt Mạt bận rộn, tinh thần luôn trong trạng thái mệt mỏi nên không phát hiện ra sự bất thường của chị dâu Tôn: "Chẳng phải cô bé phải học ngoại ngữ sao? Không học nữa hả?" Chị dâu Tôn nói: "Hai ngày qua con bé đã học rất nhiều rồi, về nhà học thuộc từ vựng là được rồi."
Dây thần kinh đang mệt mỏi của Mạt Mạt cũng phát hiện không đúng, hai ngày trước chị dâu Tôn còn hy vọng Tiểu Hà học thêm nhiều ngoại ngữ mà, sao thái độ hôm nay lại thay đổi vậy?
Mạt Mạt cố nhịn nghi ngờ, sau bữa cơm gọi An An lên lầu, cậu bé chưa đợi Mat Mat hỏi, miệng đã tía lia nói: "Tiểu Hà có ý với anh cả đó, hai ngày nay tưởng con còn nhỏ nên cứ tìm cách hỏi chuyện con, đều là hỏi về anh cả thôi."
Mạt Mạt thật sự không chú ý đến, lúc cô ở nhà, Tiểu Hà cũng không có chú ý đến Tùng Nhân mà, được rồi, lúc cô ở nhà thì đa phần Tùng Nhân đều ở trên lầu, chưa từng xuống dưới này.
Mạt Mạt quá hiểu con trai của mình: "Vì vậy con đã nói với chị dâu Tôn, chị ấy mới đưa Tiểu Hà đi sao?"
An An mạnh dạn thừa nhận: "Là con nói, rõ ràng anh cả có ý với chị Tâm Bảo, hà cớ gì chen ngang thêm một Tiểu Hà nữa, chi bằng trực tiếp cắt đứt kẻo sau này phiền phức."
Mạt Mạt: ".. Con mới bao nhiêu tuổi mà hiểu cũng không ít đó."
An An không chuẩn bị nói về chủ đề này mà hỏi ngược lại: "Mẹ, cả gia đình dì Tề Hồng khi nào mới qua đây!”
Mạt Mạt cũng không biết, Mễ Mễ chạy tới: "Mẹ nuôi, có điện thoại của dì Tề Hồng." Mat Mat nhanh chóng đứng dậy xuống dưới lâu nghe điện thoại, mấy phút sau liền cúp máy, tuyên bố tin tức tốt cho mấy đứa trẻ: "Dì Tề Hồng đã chuẩn bị rồi, cuối tuần này sẽ đến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận