Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1198. Đụng phải 2

Chương 1198. Đụng phải 2Chương 1198. Đụng phải 2
Mặc dù đáy mắt Tùng Nhân tiếc nuối, thế nhưng cậu bé vẫn hiểu chuyện: "Vậy chúng ta không đi quấy ray cậu họ nữa, mẹ ơi, đến chỗ khác xem một chút đi."
Mạt Mạt khởi động xe: "Được."
Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ lòng vòng quanh đặc khu kinh tế đã hơn nửa ngày, chụp được không ít ảnh, đây đều là những tư liệu phát triển quý giá.
Buổi trưa Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ ăn cơm ở đây, ở nhà hàng, nghe thấy không ít người tới mua nhà.
Mạt Mạt cúi đầu nghe, mọi người đều là người có đầu óc, biết bên này phát triển nhanh, tương lai nhất định sẽ kéo giá lên.
Mạt Mạt động tâm, nhưng nghĩ đến Phạm Đông, mầm mống vừa mới nhen nhúm đã chết, cô vẫn nên thành thật thì hơn.
Tùng Nhân ăn khoé miệng đều là dầu, gắp cho mẹ một miếng: "Mẹ, mẹ thử thịt này đi, ăn ngon lắm."
Mạt Mạt: "Không cần chú ý đến mẹ, mẹ tự gắp được, thời gian không còn sớm nữa, ăn nhanh lên, ăn xong rồi chúng ta về nhà."
Tùng Nhân xới cơm: "Con biết rồi."
Thời tiết bên ngoài nóng, Mạt Mạt không có cảm giác thèm ăn nhiều, bỏ đũa xuống, dùng tay quạt gió, cô nhớ điều hoà không khí ở nhà rồi. Mat Mat cảm thấy, có đôi khi thật sự ban ngày không thể nghĩ đến người khác, cô vừa nghĩ tới Phạm Đông, kết quả là bắt gặp anh ta.
Phạm Đông đi giày Tây, có mấy người đứng bên cạnh, nhìn thái độ của Phạm Đông, chắc là đồng bọn hợp tác.
Phạm Đông cũng nhìn thấy Mạt Mạt, nói vài câu với người bên cạnh, quay người đi về phía bàn của Mạt Mạt: "Nghe nói mấy người được điều đến thành phố Z, tôi vẫn muốn qua chào hỏi, nhưng vẫn luôn không tìm thấy cơ hội, không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp được."
Trong lòng Mạt Mạt vang lên một hồi chuông cảnh báo, sau đó cảm thấy mình quá căng thẳng, Phạm Đông muốn đến chào hỏi, chỉ là nhìn trúng chuyện Trang Triều Dương được thăng lên, thêm một mối quan hệ, dù sao cũng hơn là thêm một kẻ địch mạnh.
Giọng điệu của Mạt Mạt nhàn nhạt: " Triều Dương mới đến bên này, còn chưa quen thuộc, chỉ sợ không có thời gian."
Phạm Đông đụng phải một cây đinh mềm, cũng không thèm để ý: "Vậy à, vậy tôi lại chờ khi nào anh ấy có thời gian thì đến chào hỏi."
Dù sao ý tứ chính là, chuyện chào hỏi này là nhất định phải đi.
Phạm Đông cũng uất nghẹn, anh ta đã đến thành phố Z này rồi, không nghĩ tới cả nhà Trang Triều Dương cũng đến đây, hơn nữa còn là quan hệ mà anh ta cân nhất.
Bên này phát triển nhanh, đều là người có năng lực, mạng lưới quan hệ của anh ta ở Phương Bắc dễ dùng, ở chỗ này lại không được, hiện tại đi tìm quan hệ, thật sự là rất khó khăn.
Phạm Đông nhìn trúng Trang Triều Dương, cũng nhìn trúng Liên Mạt Mạt, Liên Mạt Mạt kết nghĩa với nhà họ Khâu, nhà họ Khâu ở chỗ này rất hữu dụng.
Mạt Mạt giật nhẹ Tùng Nhân ở dưới mặt bàn, Tùng Nhân hiểu ý: "Mẹ, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta nhanh đi về thôi!"
Mạt Mạt đứng dậy: "Để mẹ đi tính tiền."
Phạm Đông: "Bàn này tôi mời."
Mạt Mạt cũng không dám ăn của Phạm Đông: "Chúng ta không quen không biết, mời khách thì không cần."
Phạm Đông lại đụng phải cây đinh, đã biết thái độ của Liên Mạt Mạt, anh ta ở nơi này cũng là người có mặt mũi, cũng không để cho người ta ngại nữa, khế cười, quay người lên lầu.
Trong lòng Mạt Mạt thở hắt ra, cuối cùng đã đi rồi, thanh toán tiền xong, mang theo bọn nhỏ rời đi.
Tùng Nhân ngồi lên xe: "Mẹ, cho con lái thử xe một chút nhé!"
Mạt Mạt gõ đầu Tùng Nhân: "Nghĩ cũng đừng nghĩ, con mới bao nhiêu tuổi, không cho chạm vào xe."
Tùng Nhân iu xìu, nửa ngày mới nói ra một câu: “Trên đời chỉ có cha tốt."
Mạt Mạt liếc mắt: "Mẹ có thể cho con một cơ hội để nói lại!"
Tùng Nhân vỗ ngực: "Trên đời chỉ có mẹ tốt!"
Mạt Mạt hài lòng, An An thấy dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của anh trai, nhịn không được cười thành tiếng.
Tùng Nhân cảm thấy bị em trai cười nhạo thật mất mặt, cả đường đùa giỡn với An An, mắt thấy đến đại viện rồi, Mạt Mạt đạp phanh lại, may mà phản ứng nhanh, nếu không thì đã đụng phải rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận