Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1564. -

Chương 1564. -Chương 1564. -
Mạt Mạt xem xét: "Cậu thấy à? Hơn nữa lại là người mà cậu quen biết?"
Mạt Mạt chăm chú quan sát Lý Vinh Sinh, Lý Vinh Sinh trưởng thành thanh tú, ngũ quan không có chỗ nào vô cùng xuất chúng, nhưng kết hợp với nhau, khiến cho người ta nhìn mà thấy dễ chịu, Mạt Mạt lại không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc nào trên mặt Lý Vinh Sinh.
Mạt Mạt có trí nhớ rất tốt, quen biết mà có chút khúc mắc, cô đều nhớ kỹ, nhưng không có người nào tương tự như Lý Vinh Sinh, người mà Lý Vinh Sinh quen biết chính là ai?
Người mà Lý Vinh Sinh quen biết chính là không phải người mà cô quen biết?
Lý Vinh Sinh sửng sốt, cậu ấy cảm thấy bà chị Liên hoà nhã mới vừa rồi, khí thế thoáng cái đã thay đổi, nghiêm túc khiến người ta có cảm giác áp bách, cuối cùng nhận thức được, thân phận của bà chị Liên không đơn giản.
Lý Vinh Sinh nhìn thấy vẻ mặt dò xét của bà chị Liên, rất sợ hiểu lầm là cậu ấy đang diễn khổ nhục kế, cũng quên luôn đau đớn sau lưng, cậu ấy không ủng hộ chuyện gạt người khác.
Lý Vinh Sinh mím môi: "Chị gái cùng cha khác mẹ của em, cũng có thể là em nhìn lầm, chị ấy hẳn là đã sớm đi đến trường rồi, làm sao có thể còn ở thủ đô." Mat Mat phân tích xem lời của Lý Vinh Sinh có phải là lời nói thật hay không, sau đó hỏi: "Cha em và người chị gái kia tên là gì? Còn có mẹ kế tên là gì?"
Lý Vinh Sinh cũng không giấu diếm: "Cha em là Lý Đại Đồng, chị gái, Lý Thư, mẹ kế là Vương Chỉ."
Lúc này Mạt Mạt thật sự không hiểu, những người này không có một người nào cô quen biết: "Bọn họ không sửa tên đấy chứ?"
Lý Vinh Sinh lắc đầu: "Từ lúc em có ký ức thì là không sửa đổi."
Mạt Mạt đã cảm thấy khó hiểu, lại hỏi nhà Lý Vinh Sinh ở đâu, biết người thủ đô gốc, được rồi, đánh tám gậy tre cũng không liên quan gì đến Mạt Mạt, nhưng vì sao lại đẩy cô.
Mạt Mạt cảm giác mình không làm gì sai, nghĩ mãi mà không rõ, đã đi vào bệnh viện.
Mạt Mạt đưa Lý Vinh Sinh đi kiểm tra, biết Lý Vinh Sinh không có gì đáng ngại, biết chỗ bị đụng nghiêm trọng nhất cũng là bị bầm tím, Mạt Mạt nhẹ nhàng thở ra, cô thật sự sợ đụng bị thương đến xương cốt.
Lý Vinh Sinh cũng nhẹ nhàng thở ra: "May mà không sao, ngày mai em còn phải bắt tàu hoả để đi! Nếu như bỏ lỡ báo cáo thì sẽ không hay."
Bác sĩ trừng mắt với Lý Vinh Sinh: "Đừng không coi ra gì, phía sau lưng cậu phải xoa bóp cho thật tốt, nếu không cậu sẽ nếm mùi đau khổ."
Lý Vinh Sinh muốn khóc: "Cháu nhớ kỹ rồi." Mat Mat dân Lý Vinh Sinh ra, mua thuốc xoa bóp cho Lý Vinh Sinh, lại mua thêm một số thuốc, thanh toán tiền thuốc men, tổng cộng tiêu tốn hơn hai mươi đồng.
Mạt Mạt nhìn Lý Vinh Sinh đang nhìn chằm chằm tiền, đáng vẻ thịt đau, có chút buồn cười, nghĩ đến Lý Vinh Sinh ngồi tàu hoả cũng phải chịu tội, cứu được cô, cô cũng phải bày tỏ.
Mat Mat cười khẽ một tiếng: "Cậu đã cứu tôi, tôi nên ngỏ ý cảm ơn, tôi giúp cậu một việc thì thế nào?”
Lý Vinh Sinh trưởng thành thanh tú, cho người ta cảm giác là một cậu trai ngoan ngoãn, nhưng hai mắt rất linh hoạt, là một người cơ trí: "Bà chị Liên, có phải gia cảnh nhà chị rất tốt đúng không?"
Mạt Mạt gật nhẹ đầu: "Ừm."
Trong đầu Lý Vinh Sinh lòng vòng rất nhiều suy nghĩ, giúp mẹ tìm công việc tốt, giúp đỡ cậu ấy trừng trị người cha lòng lang dạ sói, cuối cùng đều nhịn xuống, cậu ấy coi trọng thực tế hơn, xoè tay ra: "Cho em tiền đi! Em đi học cần tiền."
Mạt Mạt thật sự ngoài dự liệu, từ lúc nói chuyện phiếm Mạt Mạt cơ bản đã hiểu rõ đứa nhỏ Lý Vinh Sinh này, đứa nhỏ này là có tính toán, không nghĩ tới chỉ cần tiền, hơn nữa còn rất thẳng thắn.
Lý Vinh Sinh thấy Mạt Mạt không trả lời, vội nói: "Đừng thấy em chưa thành niên, nhưng em biết giữ lời nói, cho em tiền, ngày sau tuyệt đối sẽ không lại lấy chuyện này để đi tìm chị, em cũng sẽ không hỏi bà chị là ai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận