Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 323. Nhìn thấy ai vậy? 1

Chương 323. Nhìn thấy ai vậy? 1Chương 323. Nhìn thấy ai vậy? 1
Nhìn thấy ai vậy? 1
Mat Mạt đột nhiên nhớ ra: "Ngô Giai Giai ở trong đoàn văn công. À đúng rồi, hai năm qua em không nghe thấy tin tức về Ngô Giai Giai."
Trang Triều Dương cau mày: "Cô ta không chuyên nghiệp? Lúc đó anh mới biết đến đoàn của bọn họ, quản lý đoàn của bọn họ muốn xử lý nghiêm túc, ít nhất phải chuyên nghiệp."
Vừa nhắc đến vấn đề này, Mạt Mạt khịt mũi: "Sau đó cô ta lại tìm đến em xin em buông tha cho cô tal Em mặc kệ, về sau không bao giờ xuất hiện nữa."
"Còn có chuyện này à? Em không nói với anh."
"Sau đó cô ta không xuất hiện nữa nên em cũng quên mất. Tuy nhiên, hai năm qua em từng gặp Ngô Mẫn, nhưng em không gặp Ngô Giai Giai. Em cảm thấy Ngô Giai Giai vẫn chưa giải ngũ."
Trang Triều Dương nhíu mày: "Có lẽ không phải, cô ta không có bối cảnh, không có người giúp đỡ."
Mạt Mạt bĩu môi: "Anh phải tin vào giác quan thứ sáu của phụ nữ, nó thực sự rất chuẩn."
Trang Triều Dương vui vẻ: "Nếu chính xác như vậy thì đi làm thầy bói cho rồi."
Mạt Mạt chớp chớp mắt: "Em cảm thấy bói toán có đôi khi cũng khá chính xác, thật đó. Nhưng đáng tiếc, bây giờ đã đến lúc phải phá tứ cựu*, cho nên không thể đề cập đến chuyện này." *Phá tứ cựu: Các yếu to văn hóa Trung Quốc bị thanh trừng trong cuộc Cách mạng Văn hóa của Mao. Bốn điều cần tiêu diệt này là tất cả "tư duy cũ", tất cả "văn hóa cũ", tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ" tại Trung Quốc.
*Phá tứ cựu: Các yếu tố văn hóa Trung Quốc bị thanh trừng trong cuộc Cách mạng Văn hóa của Mao. Bốn điều cần tiêu diệt này là tất cả "tư duy cũ", tất cả "văn hóa cũ", tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ" tại Trung Quốc.
"Mau ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi."
"Ừ"
Sau bữa ăn, Mạt Mạt tắm rửa sạch sẽ,
Trang Triều Dương cầm đệm bàn trà lên: "Đồng chí Liên Mat Mạt, nói cho anh biết em còn chuyện gì không biết không?"
Mạt Mạt tự hào: "Em là người toàn diện, dù không giỏi mọi thứ nhưng em biết rất nhiều thứ."
Ở tương lai, mặc dù cô có người chăm sóc, nhưng tốn tiền để hỏi thăm tin tức của em trai mình, vì vậy cô đã làm nhiều công việc và học được rất nhiều kỹ năng!
Trang Triều Dương cởi quần áo rồi lên giường, tán gau: "Anh thấy em mang đến rất nhiều bông, em định làm chăn bông à?”"
Mạt Mạt cất cuộn len đi mới trả lời: "Ừ, em định làm thêm một cái chăn bông để dành khi cha mẹ đến sẽ dùng. Để lại một ít, em nghĩ sau này có con sẽ làm một cái chăn bông nhỏ và tâm đệm thay tã cho con. Em đã để dành bông này hai năm rồi, đến lúc đó đỡ phải luống cuống."
Mắt Trang Triều Dương sáng lên: "Cho nên muốn có con thì chúng ta phải cố gắng!"
Mạt Mạt bị đè ở dưới thân anh, cô nhéo phần eo thịt mềm của Trang Triều Dương: "Anh đi họp cả ngày không mệt à?"
"Không mệt, nhìn thấy em là cảm thấy có tinh thần."
Nói xong Trang Triều Dương chặn miệng Mat Mạt, buổi tối Mạt Mạt thảm rồi, Trang Triều Dương còn làm bù cả phần hôm qua, đến khi Mạt Mạt sắp khóc mới buông tha cho cô.
Trang Triều Dương nấu cơm sáng, anh nấu cháo, trứng luộc và dưa chua.
Khi Mat Mạt thức dậy, Trang Triều Dương đã đi rồi. Mạt Mạt ăn trứng và uống một bát cháo là no, khi rửa bát, cô nhìn đống trứng trong rổ thì chỉ thấy thiếu một quả, lòng cô ngọt ngào, cảm giác có người thương mình thật tốt.
Mạt Mạt vừa dọn dẹp nhà cửa xong thì chị Vương đến: "Mạt Mạt, em không đi nhận ruộng riêng đúng không?”
Mạt Mạt: "Em cũng có à? Em tưởng phải đợi đến năm sau mới được."
Chị Vương nói: "Đương nhiên có, nhà nào cũng có. Chị đoán có khả năng em không biết, đúng là đoán không sai. Đi thôi, chị dẫn em đi nhận ruộng, giờ mới tháng tám thôi, chúng ta ở bên này khá gần phía nam, vừa hay là thời điểm gieo trông bắp cải vụ đông, muộn mấy ngày nữa sẽ không gieo trồng được đâu."
"Chị dâu, chị chờ em một lát, em mặc cái áo khoác đã."
"Ừ"
Bạn cần đăng nhập để bình luận