Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 216. Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 2

Chương 216. Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 2Chương 216. Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 2
Liên Thanh Bách là đồ khốn kiếp! 2
Mạt Mạt rửa chén xong, trở về phòng quấn sợi len, đợi đến bảy giờ mới khóa cửa đi làm.
Buổi trưa Mạt Mạt tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, cầm phiếu đi mua xà phòng, nửa cân đường, lại dùng phiếu lương thực mua một cân bánh ngọt, xuống lầu đi ngang qua quầy thuốc lá và rượu thì dừng lại.
Mạt Mạt tức giận chính mình thật vô dụng, sao lại nhớ tới Trang Triều Dương rồi? Anh dám lấy tình cảm ra để đánh cược, cô mới không cần nhớ anh đâu. Đúng vậy, không phải là cô mua cho anh, cô mua cho anh cả, anh cả không có phiếu thuốc lá và rượu đấy!
Mạt Mạt lấy phiếu thuốc lá ra: "Đồng chí, lấy cho tôi hai chai rượu Phần và năm gói Đại Tiền Môn."
"Đồng chí, tổng cộng bảy đồng năm hào."
"Được." Mạt Mạt đưa tiền và phiếu, đồng chí bán thuốc lá đưa thuốc lá và rượu cho Mạt Mạt, Mạt Mạt xách về phòng làm việc.
Chi trong vòng một ngày mà Mat Mat đã đan xong áo len cho em trai út. Lúc cô về nhà, ba anh em đã tan học trở về nhà.
Mạt Mạt đưa bánh ngọt cho Thanh Nhân: "Em lấy ra một nửa bánh ngọt, chờ ngày nào được nghỉ thì đưa qua cho mấy người Khởi Hàng." "Dạ." Mạt Mạt lại gọi em trai tới: "Em thử áo len đi." Thanh Xuyên lắc đầu: "Chị, năm nay em đã có áo
len mới rồi, em không thể nhận thêm nữa."
Mạt Mạt véo mũi em trai út: "Cả nhà đều có hết, em đến mặc vào chị xem thử."
Em trai út vừa nghe cả nhà đều có liền vui mừng đi thử, rất nhanh chạy trở về: "Chị ơi, hơi rộng một chút."
"Rộng là đúng rồi, cái này là để cho em sang năm mặc mà."
Thanh Nghĩa: "Chị, chị mua thuốc lá và rượu để làm gì thế? Cha không có ở nhà mà."
Mạt Mạt cúi đầu gấp áo len: "Mua cho anh cả."
Ngày hôm sau lúc Điền Tình vừa đi, Lý Thông liền đến. Vẻ mặt Mạt Mạt không có chút cảm xúc nào nhìn chằm chằm bưu kiện: "Anh mang về cho tiểu đoàn trưởng các anh, nhà chúng tôi không cần."
Lý Thông hơi choáng váng, tình huống này là sao chứ?"Chị dâu, tôi không thể mang về được."
Nếu mà anh ta mang về thì phải đối mặt với cái khuôn mặt lạnh như băng của tiểu đoàn trưởng nữa.
Mạt Mạt làm bộ muốn đóng cửa, Lý Thông vội vàng chặn cửa lại, không dám đẩy bưu kiện vào, chỉ duỗi tay ra: "Chị dâu, vậy thì có thư của tiểu đoàn trưởng không?"
"Không có, anh bận việc gì thì đi mau đi." Lý Thông lại không dám dùng sức, chỉ có thể nhìn cổng đóng lại, trong lòng nhịn không được nghĩ, hai người này là không thành rồi à? Không đúng, nếu không thành thì khi anh ta gọi là chị dâu thì cô ấy đã sớm tức giận rồi. Có lẽ là hai người giận dỗi nhau, hơn nữa trực giác nói cho anh ta biết, nhất định là đại đội trưởng Liên gây họa, có một ông anh vợ như vậy, thật sự rất đồng tình với tiểu đoàn trưởng.
Ba anh em bước ra cửa đi học, lại xách theo bưu kiện bước vào nhà: "Chị, Lý Thông để bưu kiện ở cửa rồi đi rồi."
Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào bưu kiện, chỉ là cô đang tức giận với Trang Triều Dương chứ có liên quan gì với bưu kiện đâu, nhận cũng được: "Được rồi, mấy đứa mau đi học đi."
"bạ."
Chờ ba anh em đỉ ồi, Mạt Mạt mới mở bưu kiện ra, trong đó là cá khô. Cô cầm lấy thư của Trang Triều Dương, cá khô là do vợ sắp cưới của Vương Thiết Trụ gửi qua đường bưu điện, anh mua lại một ít từ Vương Thiết Trụ, cuối cùng lại nói cho Mạt Mạt kỳ nghỉ của anh sắp tới rồi.
Mạt Mạt gấp thư lại, hừ một tiếng, cho dù anh có đến kỳ nghỉ cũng không cho anh vào cửa.
Buổi chiều Lý Thông trở về, vội vàng đi tìm tiểu đoàn trưởng: "Tiểu đoàn trưởng, có phải anh với chị dâu cãi nhau không? Chị dâu không chịu nhận bưu kiện, ngay cả thư cũng không viết."
Trang Triêu Dương cau mày, bọn họ không cãi nhau: "Cậu nói lại cho tôi nghe những lời cô ay đã nói, còn có vẻ mặt cô ấy như thế nào nữa."
Lý Thông nói qua một lượt, Trang Triều Dương cũng không phân thích được vì sao Mạt Mạt lại tức giận với anh nữa.
Lý Thông vỗ đầu: "À tiểu đoàn trưởng, ở đây có một bức thư của đại đội trưởng."
Trang Triều Dương nhận thư, trong lòng có một dự cảm xấu: "Được rồi, cậu đi ra ngoài trước đi."
"Rõ"
Trang Triều Dương chờ Lý Thông đi ra ngoài, nhanh chóng xé thư: "Liên Thanh Bách, cậu là đồ khốn kiếp!"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận