Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 310. Canh xuan 2

Chuong 310. Canh xuan 2Chuong 310. Canh xuan 2
Canh xuan 2
Sáng sớm hôm sau, Liên Quốc Trung dẫn Trang Triều Dương đi thông báo cho từng người bạn của mình, coi như là giới thiệu mạng lưới của mình cho Trang Triều Dương.
Buổi sáng Mạt Mạt rảnh rỗi, cô lén lút đến nhà ông ngoại Trang Triều Dương, hái rất nhiều nho bỏ vào không gian, rồi hái rất nhiều rau củ quả, nếu không phải sợ Trang Triều Dương để ý thì Mạt Mạt ước gì được hái hết.
Buổi tối, Liên Quốc Trung lại đưa Trang Triều Dương và Mạt Mạt đến nhà họ Khâu, cả nhà họ Khâu đều ở nhà.
Bà cụ hơi đa cảm và lưu luyến: "Cháu đi theo quân đội, nhưng thỉnh thoảng phải trở về thăm bà nhé."
Mạt Mạt: "Chắc chắn ạ, cháu sẽ về thăm bà thường xuyên."
Trương Ngọc Linh đe dọa: "Nếu con dám không quay về, xem mẹ sẽ xử lý con như thế nào."
Mạt Mạt ôm lấy Trương Ngọc Linh: "Con nào dám không quay về chứ, con nhất định sẽ quay lại thăm mẹ nuôi."
Trương Ngọc Linh khit mũi: "Thế còn được."
Ông Khâu nháy mắt với vợ mình, bà Khâu quay trở lại phòng ngủ, chẳng mấy chốc bà cầm một chiếc hộp nhỏ đi ra đặt vào tay Mat Mạt: "Đây là của hồi môn của bọn ta cho cháu."
Mạt Mạt từ chối: "Cháu không thể nhận cái này được."
Ông Khâu nói đùa: "Cháu không nhận nghĩa là cháu không nhận người ông nội này nữa đúng không?"
Ông cụ đã nói như vậy nên Mạt Mạt chỉ có thể cầm nó: "Cháu cảm ơn ông bà."
Trương Ngọc Linh ho nhẹ, Mạt Mạt nói: "Con cảm ơn cha mẹ nuôi."
Bà Khâu mỉm cười: "Bọn ta đã chuẩn bị của hồi môn này từ lúc cháu đính hôn, cuối cùng hôm nay cũng được tặng cho cháu."
Ông Khâu nhìn Trang Triều Dương: "Cháu không được bắt nạt con bé."
Trang Triều Dương cười nói: "Ông cứ yên tâm ạ."
Từ nhà họ Khâu trở về, Mạt Mạt mở chiếc hộp ra, trong hộp có một bộ trang sức, chất lượng không thua kém gì bộ Trang Triều Dương tặng.
Điền Tình: "Món quà này quý giá quá."
Liên Quốc Trung: "Nhà họ Khâu thực sự coi Mạt Mạt như cháu gái, con giữ cho cẩn thận đấy!"
"Vâng ạ."
Ngày hôm sau là ngày cưới, bây giờ đang là thời kỳ đặc biệt, ở thành phố không được rước dâu, không giống như các quy định lỏng lẻo ở nông thôn. Mat Mat và Trang Trieu Dương thay quân áo rồi tự đi bộ đến đó, những người thân và bạn bè được mời đã đến, người chứng hôn là ông Khâu.
Mạt Mạt và Trang Triêu Dương lấy giấy đăng ký kết hôn ra tuyên đọc, sau đó lấy lời trích dẫn ra đọc, cuối cùng tổng kết lại sẽ cùng nhau học hỏi và tiến bộ trong tương lai, mọi người vỗ tay hoan hô, tiệc cưới chính thức bắt đầu.
Mạt Mạt và Trang Triều Dương nâng ly đi chúc rượu, khi đến lượt Chu Dịch, Trang Triều Dương giơ ly rượu lên: "Tôi rất vui vì anh có thể đến."
Chu Dịch nhướng mày: "Lúc tôi tới còn sợ anh đuổi ra ngoài!"
Trang Triều Dương nâng ly: "Tôi không phải người nhỏ mọn, uống ba ly trước nhé!"
Mạt Mạt: ".."
Anh còn nói mình không nhỏ mọn, mới chúc đã uống liền ba ly!
Sau tiệc cưới, Trang Triều Lộ đưa bọn trẻ và Liên Kiến Thiết trở về thôn Tiểu Hà, Mạt Mạt và những người khác tiễn vị khách cuối cùng rời đi mới trở về nhà.
Mạt Mạt nhìn chiếc xe jeep đậu trước nhà: "Trang Triều Dương, anh mau nói thật đi!"
Trang Triều Dương nói: "Anh mượn xe đấy, thu dọn hành lý, chúng ta lập tức quay về quân đội."
Mạt Mạt: "Không phải đã hẹn là ngày mai sẽ chuyển nhà cùng anh trai sao?" Trang Trieu Duong lam ra ve suy nghi cho Thanh Bách: "Chúng ta trở về trước, vừa hay sáng mai đến đón Thanh Bách trở về, cậu ấy đỡ phải mượn xe."
Mạt Mạt tin Trang Triều Dương mới lạ, rõ ràng anh chàng này nghĩ đến chuyện động phòng thì có!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận