Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 341. Lo lắng cho ông 1

Chương 341. Lo lắng cho ông 1Chương 341. Lo lắng cho ông 1
Buổi tối Tề Hồng giúp Mạt Mạt chuẩn bị nguyên liệu, Mạt Mạt nghe âm thanh thái thịt đều đều bên tai, nhìn qua thì rất kinh ngạc.
Tê Hồng cười,"Thấy sốc đúng không, mặc dù cơm tôi nấu không ăn được, nhưng dùng dao không tệ."
Mat Mạt,"Ừm, thật sự không tệ."
Tê Hồng chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi,"Tối nay chúng ta ăn món gì?”
"Ba rọi xào sả ớt, thỏ hầm, cá khô kho tộ, tôm khô cay, một phần rau trộn, một phần canh, cô thấy sao?"
Tê Hồng nghe mà muốn chảy nước miếng "Hôm nay ăn liên hoan là chính xác, rất lâu rồi tôi chưa ăn bữa nào thịnh soạn như vậy."
Mat Mạt nghiêng đầu,"Cô có làm quá không vậy?"
Tê Hồng gật đầu, cam cá khô đã rửa sạch nói: "Là như vậy mà, đã lâu lắm rồi tôi chưa ăn cá biển, chớ nói chỉ là tôm."
Mạt Mạt cười,"Cái đó là do bạn tôi cho, nếu không cũng không có mà ăn."
Tê Hồng rất hâm mộ, thời đại này, có thể cho thức ăn, phải là bạn tốt của nhau, tại sao cô ấy không kết bạn với một vài người như thế chứ?
Mạt Mạt bên này mở dầu, nhanh chóng cho hành và gừng vào nồi, Tề Hồng kinh ngạc nhìn Mạt Mạt nấu cơm, động tác này quá chuyên nghiệp.
Mùi thơm của thức ăn rất nhanh bốc lên, Te Hồng hít hà, nuốt một ngụm nước miếng, thật là thơm.
Món nào Mạt Mat làm xong thì Tê Hồng mang món đó ra ngoài, mặc dù Tề Hồng rất thèm, thế nhưng cũng không ăn vụng, Mạt Mạt nhìn thấy vậy, âm thầm gật đầu, gia giáo của Tề Hồng thật sự không tệ.
Mạt Mạt đang áp chảo bánh, Tề Hồng nghe được tiếng mở cửa, thò đầu ra từ nhà bếp, thấy là Triệu Hiên, chạy ra nói,"Đồng chí Triệu Hiên, đây là do Mạt Mạt làm đó."
Triệu Hiên nhìn thoáng qua các món ăn đủ sắc đủ vị trên bàn, gõ nhẹ vào đầu Te Hồng,'Đồng chí Tề Hồng, em cũng phải cố gắng hơn."
Te Hồng bĩu môi,'Sao anh không nói anh nên cố gắng hả?"
Triệu Hiên trầm mặc,"Nếu em muốn nhà bếp nhà chúng ta lại cháy, anh sẵn lòng học."
Mạt Mạt và Trang Triều Dương ra ngoài thì nghe được câu nói này, Mạt Mạt quay đầu nhìn nhà bếp, nấu cơm có thể đốt luôn nhà bếp, cũng thật hiếm có.
Tê Hồng nghẹn họng, cô ấy cũng không muốn đốt nhà lần nữa, giới thiệu với Mạt Mạt,"Chồng tôi, Triệu Hiên."
Mạt Mạt chỉ Trang Triều Dương đang cầm bánh "Chồng tôi, Trang Triều Dương."
Te Hồng cười,"Biết mà, biết mà, chồng cô rất nổi tiếng"
Mạt Mạt nghi ngờ,"Sao lại nổi tiếng?"
Tê Hồng,'Diêm Vương mặt lạnh đó, ui, Triệu Hiên anh đá em làm gì?”
Triệu Hiên lúng túng, Mạt Mạt cười vui vẻ, cô rất đồng tình Triệu Hiên, thấy thế này thì Triệu Hiên chắc đã thu dọn cục diện rối rắm cho Tề Hồng từ nhỏ.
Trang Triều Dương lấy rượu ra, ngồi bên cạnh Mat Mạt, Mat Mạt gọi tới,'"Đến đây nếm thử món ăn tôi làm như thế nào?"
Tề Hồng đã sớm muốn ăn. Trang Triều Dương rót rượu, Tề Hồng động đũa, kẹp một miếng thịt thỏ,"Quá ngon, Mạt Mạt cô thật lợi hại."
Mạt Mạt mỉm cười,"Ngon thì nên ăn nhiều một chút."
Tề Hồng gật đầu,'Ừm, ừm."
Mạt Mạt có Trang Triều Dương chăm sóc, động tác của Triệu Hiên càng thành thạo, thật không hổ là thanh mai trúc mã.
Sau bữa ăn, Tề Hồng chết sống ở lại giúp Mạt Mạt dọn dẹp nhà bếp, Trang Triều Dương phải bồi Triệu Hiên, ngồi trong phòng khách uống nước nóng, đang nói chuyện thì nói tới diễn kịch, lần này là đối đầu, đáng tiếc hai người là đối thủ của nhau, sau khi ăn, đến bắt đầu hỏi thăm tin tức, cậu tới tôi tiếp, rất vui vẻ.
Te Hồng và Triệu Hiên đi khỏi, Tề Hồng lôi kéo tay Triệu Hiên,"Gặp người ta rôi, lúc này yên tâm rôi chứ, nói về chuyện kết bạn thì mắt em rất tỉnh đó." Triệu Hiên vuốt tay Tê Hồng,'Lần này ánh mắt không tệ." Tê Hồng bĩu môi,"Em đi một ngày đàng, học một sàng khôn mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận