Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 1240. Bithuong 2

Chuong 1240. Bithuong 2Chuong 1240. Bithuong 2
Cha Từ cười: "Vậy thì cám ơn cháu, ngày nào đó tới chơi nhé, ở chỗ các chú rất thú vị."
Mạt Mạt: "Vâng"
Mạt Mạt cúp điện thoại, biết Từ Lị sắp tới rồi, bất đắc dĩ lắc đầu, con bé Từ Lị này, giống như đứa con nít chưa lớn vậy.
Buổi chiều Thẩm Triết trở về, cố ý đến xem Mạt Mạt: "Ngày đầu tiên chính thức đi làm, cảm giác thế nào?”
Mạt Mạt cười: "Rất tốt, tất cả mọi người rất phối hợp, rất thuận lợi."
Thẩm Triết: "Xem ra lo lắng của anh là dư thừa rồi, còn lo lắng cho em sẽ không thích ứng được!"
Mạt Mạt : " Làm sao lại không thích ứng, em đến cũng là người dẫn đầu, tất cả mọi người đều phải nghe theo em, vê phần có người ngáng chân, chỉ cần không phải thiểu năng trí tuệ hoặc là não tàn, đều biết em là họ hàng với anh, chuyện này có thể tương đương với hoàng thân quốc thích rồi, ai dám khiến em không tự nhiên."
Khoé miệng Thẩm Triết giật giật : " Em thật là ngay thẳng"
Mạt Mạt cong mắt: " Con người của em ấy à, sống thì phải thật ngay thẳng, ngay thẳng tốt biết bao nhiêu, dù sao em cũng không thích cái gì đó vòng vo, cuộc sống quá mệt mỏi." Thẩm Triết cười: " Em nói đúng, nhìn thấy em rất tốt, anh cũng đi về làm việc vậy."
Mạt Mạt nói: "Được."
Buổi tối Mạt Mạt tan làm về nhà, Thanh Nghĩa và Khởi Hàng đang thương lượng với nhau, nhìn nét mặt vui mừng của hai người: " Xem ra thực phẩm của các em có không ít người cảm thấy hứng thú?"
Xanh Nghĩa nói: "May mà có chú Khâu giúp đỡ."
Mạt Mạt bỏ túi xuống, ngồi xuống,"Cho nên mấy đứa dự định ở chỗ này xây dựng hả ?"
Khởi Hàng nói tiếp: " Phải, chúng cháu dự định xây dựng, cháu sẽ ở lại đây giám sát."
Xanh Nghĩa mờ mịt, xây dựng đã thương lượng xong, nhưng ở lại giám sát Thanh Nghĩa đã chọn được một người rồi, Khởi Hàng có rất nhiều việc, cậu ấy ở lại đây, công ty phải làm sao?
Mạt Mạt đen mặt, đây là ý ở ngoài lời, cái gì mà giám sát công việc, chính là vì Ngô Ảnh ấy!
Xanh Nghĩa trực tiếp từ chối: "Đội vận chuyển trong tay cậu phải làm sao bây giờ? Cửa hàng ở thủ đô làm sao bây giờ? Tôi phải trông coi rừng còn có chuyện thu mua, còn phải trông coi nhà máy, tôi không nhận được hết công việc trong tay cậu."
Khởi Hàng nói: "Cửa hàng của tôi cậu không cần phải để ý đến, tôi đã chọn được người thích hợp rồi, cậu yên tâm đi, sẽ không chậm trễ chuyện đâu."
Thanh Nghĩa biết năng lực của Khởi Hàng, Khởi Hàng đã nói như vậy, Thanh Nghĩa cũng đồng ý, nhưng vẫn nói: "Tôi ở đây làm cũng không chỉ trông coi việc xây dựng nhà máy, còn phải khảo sát cửa hàng và các quán ăn nhỏ, chớ xem thường chuyện mua bán nhỏ, mua bán nhỏ và cuộc sống có cùng một nhịp thở, lượng tích lũy cũng lớn."
Khởi Hàng nói: "Tôi nhớ rồi."
Mạt Mạt đi nấu cơm, không dẫn theo An An và Thất Cân đi nấu cơm, hai thằng nhóc em này, lại được mẹ nuôi đón đi rồi.
Lòng người đều lệch lạc, mặc dù Trương Ngọc Linh cũng thích Tùng Nhân, nhưng trong lòng vẫn thích An An và Thất Cân nhất, được thôi, bởi vì hai đứa nhóc này có hơi nữ tính một chút, đây mới là nguyên nhân chủ yếu.
Tùng Nhân không cần trông các em, mới có một ngày mà buông thả không ít, dẫn theo Dương Lâm cùng Trịnh Khả chạy khắp nơi, bán nước đá, tủ lạnh nhà Mạt Mạt đều bị mấy đứa nhóc móc rỗng.
Mạt Mạt đứng trước cửa tủ lạnh, xoa nhẹ cằm, đổ thêm nước vào trong hộp làm đá, lúc này mới đi nấu cơm.
Tùng Nhân đến giờ cơm mới trở về, trên vai khoác ba lô, cái ba lô này là quà Thẩm Triết tặng, không biết bao nhiêu tiền, nhưng chắc hẳn rất đắt, hiện tại đã thành túi đựng tiền của Tùng Nhân.
Tùng Nhân vào nhà bỏ balo xuống, rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn cơm, thằng bé sắp chết đói, hôm nay cậu bé chạy muốn gãy chân rồi.
Thanh Nghĩa nhìn đứa cháu ngoại đang bới cơm, da dẻ đen vô cùng: "Tùng Nhân, cháu còn tiếp tục như thế này thì sẽ thành hạt đậu đen mất."
Tùng Nhân nhìn cánh tay của mình đang lộ ra bên ngoài: "Cháu cũng đang buồn phiền đây, nhưng bên này quá nắng, không có cách nào cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận